Mạc Thiên gần như suy sụp, hai chân lùi về sau mấy bước, sững sờ nhìn Vương Cẩn.
 
“Mẹ, đừng nói bậy…”
 
“Những gì bà ấy nói đều là sự thật.” Vương Cẩn lên tiếng.
 
Ông ta đưa tay vuốt trán, thở dài rồi nói:
 
“Ta mới là cha ruột của con.”
 
“Không, không thể nào. Các người đang lừa tôi!”
 
“Không ai lừa con cả. Vương Mạc Thiên, con nghe cho rõ, Vương Cẩn ông ấy mới là cha ruột của con.” Sương Liên gần như hét lên trước mặt con trai mình.
 
Năm đó bà ta theo người quen sang Thụy Sĩ làm nhân viên phục vụ trong khách sạn đã vô tình quen biết với hai thiếu gia nhà họ Vương. Bởi vì một lần Vương Cẩn uống rượu say nên đã phát sinh quan hệ cùng bà. Cho dù hai người đã nảy sinh tình cảm, Sương Liên cũng biết mình mang thai con của người đàn ông đó, nhưng lại biết được ông ta đã có vợ nên mới âm thầm quay trở về nước, sinh ra Mạc Thiên.
 
Sau này Vương Cẩn biết được chân tướng, biết được mình có một đứa con trai ở bên ngoài thì vô cùng mừng rỡ. Người vợ hiện tại của ông ta bị hiếm muộn, cho dù có đi chạy chữa thế nào cũng không được. Vương Minh Tuyết chỉ là con nuôi, Vương Cẩn nghĩ thật không cam tâm. Cho nên ông ta mới gấp rút đi tìm hai mẹ con Sương Liên để nhận lại Mạc Thiên.
 
Cũng vì vậy mà Sương Liên mới gấp rút đưa Mạc Thiên ra nước ngoài, ngay sau khi anh ta vừa tốt nghiệp trung học. Bà ta không muốn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-hau-gai-cua-vuong-thieu-gia/3476444/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.