Sáng hôm sau, Vương Gia Vỹ lái xe đưa Tô Thư Uyển trở về dinh thự.
Sắc mặt cô hơi tái nhợt, cũng vì đêm hôm qua bị hắn hành cả đêm không ngủ được. Người đàn ông kia cứ ngang nhiên chiếm lấy cơ thể cô, hết ôm lại hôn, không chịu để yên cho cô một giây phút nào.
Tô Thư Uyển trở về phòng, việc đầu tiên cô làm chính là lục tìm thuốc tránh thai khẩn cấp, uống vào một viên. Ngay lúc này, Vương Gia Vỹ cũng sai quản gia Thẩm gọi Nhiễm Liên và Nhiễm Khiết lên phòng mình.
Bước xuống dưới lầu, Tô Thư Uyển đi tìm Lâm Túc Kỳ. Cô ấy vừa nhìn thấy cô, cả người bủn rủn ngã phịch xuống đất.
“Thư… Thư Uyển, là cậu?”
“Nhìn thấy tớ mà cậu không vui sao?” Tô Thư Uyển cười nhàn nhạt.
Lâm Túc Kỳ bối rối, mím môi run rẩy. Mất mấy giây sau mới đứng dậy, ôm chầm lấy Tô Thư Uyển, nức nở khóc:
“Thư Uyển, cậu không sao chứ? Cảm ơn cậu… cảm ơn cậu đã cứu tớ.”
Không ngờ, Lâm Túc Kỳ lại bị Tô Thư Uyển đẩy ra.
Đôi mắt nâu sẫm kia không mang chút cảm xúc nào, lạnh lùng nhìn Lâm Túc Kỳ. Ngồi trên xe từ khách sạn trở về Vương gia, Tô Thư Uyển đã suy nghĩ rất nhiều. Những lời của Vương Gia Vỹ nói hoàn toàn không phải không có căn cứ. Dạo gần đây, thái độ của Lâm Túc Kỳ đối với cô rất lạ.
Tô Thư Uyển đã tự an ủi rằng bản thân nghĩ nhiều, nhưng mà… trên đời này làm gì có nhiều chuyện trùng hợp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-hau-gai-cua-vuong-thieu-gia/3476441/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.