Tô Thư Uyển khẽ chạm vào cổ chân Vương Gia Vỹ, cả cơ thể bỗng trở nên cứng đờ.
 
Trước kia ở Tô gia bị mẹ con Tô Mỹ Lệ bắt nạt, cô sớm đã quen rồi. Hiện tại sang đây phải làm đầy tớ cho kẻ khác, cũng không cực khổ thêm là bao.
 
Tô Thư Uyển tự nhủ trong lòng, khóe môi khẽ nhếch lên. Theo lời Vương Gia Vỹ, cô bắt đầu rửa chân cho hắn.
 
Chân của người đàn ông này phải gọi là rất đẹp. Tuy không phải kiểu trắng nõn như công tử bột nhưng lại nhẵn mịn, nhìn vô cùng khỏe khoắn.
 
Vương Gia Vỹ chăm chú quan sát từng cử động của Tô Thư Uyển. Phải nói rằng kỹ thuật mát xa của cô gái này vô cùng tệ, hoàn toàn không thể so bì với Nhiễm Liên và Nhiễm Khiết.
 
“Khăn?” Hắn kiệm lời.
 
Nhiễm Liên biết ý, bèn đưa chiếc khăn lông cho Tô Thư Uyển.
 
“Cô trải khăn lên đùi, rồi lau chân cho thiếu gia đi.”
 
Tô Thư Uyển làm theo lời Nhiễm Liên. Dù mới bước chân vào nhà họ Vương, nhưng nhìn tác phong làm việc của những người ở đây, cũng đủ để cô biết tính khí của Vương Gia Vỹ khó chiều đến độ nào.
 
“Lần đầu rửa chân cho người khác?” Hắn hạ giọng hỏi Tô Thư Uyển.
 
Cô dừng động tác, ngước mắt lên nhìn hắn, phát hiện người đàn ông này đang nhìn chằm chằm mình bèn đánh mắt sang chỗ khác.
 
“Phải!”
 
“Vậy làm vài lần sẽ quen thôi.”
 
Dứt lời, hắn đạp ghế đứng dậy, ung dung rời khỏi phòng.
 
Nhiễm Khiết vứt điếu thuốc 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-hau-gai-cua-vuong-thieu-gia/3476351/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.