Sau khi Trình Gia Dũng và Đường Nghi tách ra, người vẫn luôn ở trong trạng thái lo lắng, anh hoảng hốt về đến nhà.
Từ nhỏ đến lớn, Trình Gia Dũng luôn biết bản thân cần gì, thích cái gì, trên vấn đề lựa chọn, từ trước đến giờ chưa từng xoắn xuýt như vậy.
Mà lần này, Trình Gia Dũng thật sự mờ mịt rồi, anh không dám bước về phía trước, việc quyết định hiện tại, cũng đủ để phá hủy một cuộc sống của một người.
Từ trước đến nay anh chưa từng giống như bây giờ, sợ phải lựa chọn như thế.
Trình Gia Dũng ở trong nhà, nghe tiếng chuyển động tích tắc của kim đồng hồ, xung quanh yên lặng.
Nhưng bây giờ Trình Gia Dũng không cần yên lặng suy nghĩ chút nào, anh chỉ muốn tìm một người để nói chuyện, giúp anh lấy một cái biện pháp.
Trao đổi chuyện này, sự việc quan trọng, Trình Gia Dũng cần phải tìm một người tương đối tin tưởng.
Nghĩ đi nghĩ lại, Trình Gia Dũng nhớ đến Tiêu Tiêu, anh nhìn thời gian một chút, mới hơn tám giờ tối, giờ này đi làm phiền cũng không tính là muộn.
Trình Gia Dũng đi đến cửa nhà đối diện, ấn chuông cửa nhà Tiêu Tiêu.
Tiêu Tiêu mở cửa rất nhanh, cô ngước mắt nhìn Trình Gia Dũng một cái, lập tức liền phát hiện không ổn, cho dù trên mặt anh treo nụ cười, nhưng cũng không che đậy được vẻ mặt sầu muộn.
Tiêu Tiêu trực tiếp hỏi Trình Gia Dũng: “Anh có chuyện gì khó xử sao?”
Trình Gia Dũng cười khổ một cái, gật đầu xem như là ngầm thừa nhận.
Mặc dù Tiêu Tiêu không khéo nói, nhưng lại rất giỏi quan sát cảm xúc trên khuôn mặt của người khác, chuyện trong lòng Trình Gia Dũng dù sao cũng không giấu được cô.
“Có thể tìm cô nói chuyện không?”
Vấn đề của Trình Gia Dũng, cứ ở trong lòng thấp thỏm không yên mà quấn lấy anh, trước mắt sự xuất hiện của Tiêu Tiêu như Chúa cứu thế.
Tiêu Tiêu gật đầu, mở rộng cửa ra, mời Trình Gia Dũng vào nhà.
Tiêu Tiêu bằng lòng nghe tâm sự của anh, cuối cùng khiến cho Trình Gia Dũng có cơ hội có thể đem nút thắt trong lòng phóng thích ra, đầu tiên anh hỏi Tiêu Tiêu một câu hỏi: “Các cô học kỹ thuật điều tra, đặc biệt là kỹ thuật viên phân tích hình ảnh, có thể ghi nhớ sai không? Giống như hình dáng con người, các đặc trưng quan trọng như cao thấp gầy béo, sẽ có nhớ nhầm không?”
Mặc dù Tiêu Tiêu không biết tính mục đích của câu hỏi kỳ quái này của Trình Gia Dũng, nhưng cô vẫn rất nghiêm túc mà trả lời, “Lúc chúng tôi học môn chuyên ngành ở đại học công an, những kỹ thuật này đều được thông qua tăng cường huấn luyện nhiều lần, trên cơ bản là sẽ không nhớ nhầm. Trừ khi bên ngoài quấy nhiễu hoặc nguyên nhân là do cơ thể cá nhân, tất nhiên xác suất tồn tại của những vấn đề này sẽ không lớn!”
Trình Gia Dũng nghiêng đầu, thở dài, nói: “Quả nhiên là tôi không đoán sai!”
Tiêu Tiêu quan sát Trình Gia Dũng từ trên xuống dưới mấy lần, cảm thấy hôm nay anh đặc biệt kỳ lạ. Mặc dù trước kia trí nhớ của cô có thiếu hụt, nhưng hơn một năm này tiếp xúc công việc, Trình Gia Dũng trong ấn tượng của Tiêu Tiêu, tính cách anh không hề chần chừ thiếu quyết đoán như vậy.
Tiêu Tiêu thử thăm dò Trình Gia Dũng, “Có phải là anh phát hiện gì rồi không? Rất khó quyết định?”
Trình Gia Dũng vui vẻ nhìn Tiêu Tiêu một cái, không ngờ đến cô thật sự có thể đoán đúng tâm tư của anh, bọn họ giống như đã từng quen biết vậy, Tiêu Tiêu càng giống như tri kỷ của anh hơn, hiểu rõ tính cách của anh, tóm lại luôn an ủi và giải đáp lúc anh bất lực nhất.
Trình Gia Dũng không biết phải làm sao để nói rõ chuyện này với Tiêu Tiêu sao cho thỏa đáng, anh lưỡng lự một lúc, nói: “Tôi kể cho cô một câu chuyện trước nhé!”
Tiêu Tiêu ngồi thẳng người, gật đầu, nghiêm túc chờ đợi Trình Gia Dũng kể chuyện.
“Có một cô gái thế này, lúc trẻ gặp một người không tốt, lấy một người đàn ông không có trách nhiệm. Kết hôn chưa được bao lâu, bọn họ có con, nhưng sau khi con của họ ra đời không lâu, thì được chẩn đoán là mắc bệnh thận nghiêm trọng, cần có số tiền lớn để chữa trị, thì mới duy trì được mạng sống.” Trình Gia Dũng bắt đầu kể chuyện.
“Sau khi đứa con được chẩn đoán bệnh xong, cha đứa bé liền rút lui, anh ta chọn ly hôn với cô gái để trốn tránh, hơn nữa còn không chịu trách nhiệm với tiền chữa bệnh và tiền sinh hoạt của đứa bé. Cô gái kia vì để cho con mình được chữa trị, mà liều mạng kiếm tiền. Nhưng sức lực của con người đều có hạn, cô gái kia đi kiếm tiền thì không thể có thời gian chăm sóc đứa bé. Cô gái kia nghĩ đi nghĩ lại, chỉ có thể đưa con cho chồng trước chăm sóc.”
“Chồng trước đồng ý chăm sóc đứa bé, nhưng mà có điều kiện là mỗi tháng cô gái phải cho anh ta một khoản tiền làm phí chăm sóc đứa bé.”
“Chăm sóc con ruột của mình, mà còn cần phí chăm sóc?” Tiêu Tiêu cho rằng mình nghe nhầm rồi, nhịn không được chen vào một câu hỏi cho rõ ràng.
Trình Gia Dũng kiên định gật đầu, nói: “Đúng thế, lòng tham lam và sự nhẫn tâm của một số người chính là không có đáy. Cô gái không có cách nào, một người sinh ra đứa con bệnh nặng, cô ấy tìm không được bảo mẫu bằng lòng chăm sóc đứa bé, cũng chỉ có thể đồng ý yêu cầu quá đáng của chồng trước.”
“Cô gái một mình làm mấy phần công việc, cố gắng duy trì cuộc sống. Đến một ngày, có một khách hàng có tiền tìm cô ấy, cô gái không biết xuất phát từ tâm lý gì, mà một mình đi gặp mặt.”
“Sau khi hai người một mình gặp mặt, có lẽ là xảy ra xung đột hoặc cô gái phát hiện trên người khách hàng có số tiền lớn, cô gái rất thiếu tiền, sự mê hoặc của tiền với cô gái quá lớn, nhất thời mất phương hướng, cô gái lỡ tay đánh chết khách hàng.”
“Sau khi đánh chết khách hàng, cô gái rất hoảng hốt, cô gái không kịp xử lý hiện trường, mang theo tiền của khách hàng chạy trốn luôn. Sau một ngày, cô ấy vốn dĩ nghĩ có thể đợi cảnh sát đến, nhưng không ngờ là lại đợi đến một cuộc gọi của một người đàn ông.”
“Người đàn ông gọi điện thoại cho cô ấy biết chuyện cô ấy giết người, anh ta chủ động giúp cô ấy xử lý hiện trường, lấy được chứng cứ phạm tội quan trọng của cô ấy, còn giúp cô ấy sắp xếp người làm chứng.”
“Trên thế giới này thật sự có chuyện tốt thế sao? Có người lạ lại bằng lòng giúp đỡ mình vô điều kiện! Tất nhiên là không rồi, người đàn ông vì cô gái ấy làm bao nhiêu chuyện, nguyên nhân là khiến cô ấy giúp mình giết một người khác!”
“Cô gái ấy không có lựa chọn, chứng cứ cô ấy giết người nằm trong tay người đàn ông kia, nếu cô ấy không đồng ý, người đàn ông kia sẽ có thể đưa cô vào tù.”
“Cô gái dưới sự chỉ thị và hợp tác của người đàn ông, lại thuận lợi gi3t ch3t một người! Tôi không biết, lúc này cô gái kia có tâm tư gì? Vì tiền, mà trở thành một người giết người đến mức hai tay nhuốm đầy máu tươi, những thứ này rốt cuộc có phải là thứ mà ban đầu cô ấy muốn không?”
“Trong chớp mắt, qua nửa năm, cô gái kia không biết chuyện bản thân giết người có thể dừng lại hay chưa, nhưng cô gái lại nhận được một tin tốt bất ngờ, con trai đã tìm được thận phù hợp rồi!”
“Đối với một bệnh nhân lọc máu lâu dài, nhất là trẻ con, tìm được thận phù hợp có nghĩa là được sống lại một lần nữa, tất cả không may đều có thể viết lên một dấu chấm.”
“Cô gái vô cùng vui vẻ, nhưng ngoài việc vui vẻ, còn có một vấn đề hiện thực quấn lấy cô ấy, đó là không có tiền! Ghép thận cộng thêm tiền thuốc chống thải ghép sau khi phẫu thuật, ít nhiều cũng phải chuẩn bị 20 vạn, cô gái lấy không ra được nhiều tiền như vậy.”
“Tôi nghĩ nhất định cô ấy sẽ mượn tiền bạn bè hoặc người thân, nhưng chuyện đáng tiếc là, sức lực không đủ, có thể tiền mượn được căn bản không đủ phí ghép thận cho con.”
“Có lẽ đấy là quãng thời gian cô gái nhận được cái gì gọi là chỉ điểm của “Cao nhân”, hoặc là bất ngờ phát hiện, nghe ngóng được nếu cô ấy mua bảo hiểm tai nạn cao, nếu cô ấy không may chết đi hoặc bị mưu sát, vậy thì con của cô ấy với tư cách là người thụ hưởng, có thể sẽ nhận được một khoản tiền bồi thường lớn. Nếu mà như thế, tiền chữa trị của con và tiền bảo đảm sinh hoạt sau phẫu thuật đều có rồi.”
Tiêu Tiêu nghe đến đây, cũng hít vào một hơi, thấp thỏm hỏi: “Cho nên cô gái kia quyết định dùng mạng của mình để đổi sự sống còn của con trai?”
Trình Gia Dũng gật đầu, nói: “Tôi nghĩ là như vậy, tôi không biết nên khen ngợi cô gái này có tình mẫu tử vĩ đại, hay nên chọn con đường không sáng suốt!!!”
Trình Gia Dũng tiếp tục kể chuyện của anh: “Bị mưu sát thì đầu tiên phải có người tình nghi, người xúi giục cô ấy giết người kia chính là lựa chọn tốt nhất, tôi nghĩ có lẽ cô gái ấy sớm đã chuẩn bị kế hoạch ‘bị mưu sát’ của cô ấy rồi.”
“Người đàn ông kia là một ông chủ giàu có, lái chiếc maybach gần nghìn vạn, làm bạn gái của anh ta cũng không thể quá giản dị, đến ngay cả mấy thứ hàng hiệu cũng không có đi! Chuyện đầu tiên mà cô gái kia phải làm là giả trang bản thân, khiến người ngoài nhìn vào đồ cô ấy mặc cũng không ít tiền.”
“Hàng hiệu thật, thì cô gái căn bản mua không nổi, cho nên cô ấy mua rất nhiều đồ mô phỏng hàng hiệu, hơn nữa còn mặc đến chỗ làm việc để khoe khoang. Còn nhiều lần cùng bạn bè và đồng nghiệp khoe ân ái, khiến người xung quanh đều nghĩ rằng cô ấy tìm được một người bạn trai rất có tiền.”
“Bạn bè đồng nghiệp đều có thể lừa, nhưng người nhà lại không dễ lừa, cho nên người thân của cô gái, không hề biết được tin tức cô ấy có bạn trai.”
“Cô gái vì khiến cho người xung quanh tin tưởng cô ấy, còn đặc biệt lấy lí do, người bạn trai mà cô ‘làm giả’ kia, mấy lần hẹn hò đều lái xe xịn đến đưa đón cô ấy, để cho đồng nghiệp cô ấy vô tình gặp được, về sau giúp cô ấy xác nhận chuyện cô ấy có bạn trai là thật!”
“Mọi thứ đã chuẩn bị xong, cô gái bắt đầu thực hiện kế hoạch ‘bị mưu sát’ của cô gái! Cô ấy rêu rao với người trong nhà là dạo gần đây cô ấy nhiều lần gặp chuyện ngoài ý muốn, người nhà lo lắng cô ấy một mình nguy hiểm, nhiều lần cùng cô ấy đi công an báo án!”
“Cô ấy khiến tất cả người bên cạnh đều biết có lẽ có người muốn hại cô ấy! Cái chết của cô ấy, cũng thuận lợi suôn sẻ được nghi là bị mưu sát!”
“Ngày xảy ra vụ án, cô ấy cố ý mặc quần áo của đàn ông đi xung quanh khu nhà cô ấy, hy vọng có người chứng kiến, sau này có thể làm nhân chứng cho cô ấy.”
“Như cô ấy muốn, cô ấy mặc quần áo đàn ông để giả dạng, bị hàng xóm dưới lầu trông thấy. Cũng không biết là may mắn của cô ấy hay là bất hạnh, người cô ấy chạm mặt, vừa may là một nhân viên công an có năng lực và kỹ thuật điều tra, có lẽ từ lúc cô ấy đi qua trước mặt hàng xóm, thân phận giả trang của cô ấy sớm đã bị vạch trần rồi.”
“Hàng xóm đồng cảm với cảnh ngộ của cô gái, đáng thương đứa bé bị bệnh kia, cuối cùng lựa chọn biết thời biết thế, cái gì cũng không nói!”
“Sau khi cô gái về nhà, cởi bỏ quần áo của đàn ông, xóa sạch tất cả dấu vân tay ở trong nhà, còn trộn chén trà tiếp khách vào trong rãnh nước, khiến cảnh sát đến sau hiểu lầm trước đó nhà của cô ấy từng tiếp khách, sau đó cô ấy bình thản mà uống thuốc độc tự sát!”
“Cho đến hôm nay, tất cả mọi người đều cho rằng cái chết của cô gái là do bị mưu sát!”
“Một vị cảnh sát tình cờ phát hiện cô ấy từng mua bảo hiểm tai nạn 50 vạn, người thụ hưởng là đứa con sinh bệnh của cô ấy. Nếu như cái chết của cô ấy được cho rằng là tự sát, vậy thì khoản tiền bồi thường 50 vạn đó, con trai của cô ấy một phần cũng không được nhận.”
“Thận mà đứa bé đó không dễ gì mới chờ được sắp hỏng, chờ đợi thằng bé, có thể là cái chết bất cứ lúc nào! Cho dù không chết, ngày tháng không có tiền, tất cả mọi người đều sẽ coi đứa bé là phiền toái, giống như vứt đồ mà bỏ mặc đứa bé, tương lai của đứa bé này có lẽ cũng có thể đoán trước được là gian khổ!”
Trình Gia Dũng nặng nề thở dài, mong đợi nhìn Tiêu Tiêu, hy vọng cô có thể cho mình một biện pháp, “Nếu cô là một cảnh sát, cô sẽ chọn như thế nào?”
Mắt Tiêu Tiêu long lanh nước quan sát Trình Gia Dũng, cô suy nghĩ một lúc, mới chậm rãi mở miệng nói chuyện: “Trước hết tôi cảm thấy người mẹ này được coi là vĩ đại, nhưng lựa chọn của cô ấy là sai, tôi không đồng ý. Đặc biệt là chuyện vì tiền mà giết người này, mặc dù điểm xuất phát trước sau đều là vì con, nhưng cô ấy lại không có lý do lấy đi bất kỳ quyền lợi sống của người khác.”
“Cái chết của cô ấy cũng coi như là một loại ‘trả nợ’ đi! ‘Nợ’ của cô ấy trả xong rồi, nhưng con của cô ấy ngay cả người duy nhất để dựa vào cũng mất rồi. Chọn sai đường thì không có cơ hội quay đầu, tương lai đang chờ đợi của con cô ấy chính là nỗi đau khổ không có điểm cuối, đứa bé còn nhỏ, cái hậu quả cùng gánh nặng đối với đứa bé là quá tàn khốc!”
“Lại nói về vụ án, bạn trai mà bị cô ấy “mưu hại” kia đã chết vì bệnh rồi, nhân chứng chứng kiến duy nhất cũng không bằng lòng thay đổi khẩu cung của mình. Không có xác thực nhân chứng vật chứng, tất cả nghi ngờ của cảnh sát đều thành suy đoán. Là một nhân viên chấp hành pháp luật, mỗi câu nói ra đều phải chịu trách nhiệm, tự sát có thể là thật không? Chẳng lẽ không có khả năng là có điểm mù nào khác, mà cảnh chưa hề phát hiện ra?”
Nhắc nhở của Tiêu Tiêu vừa vặn đánh thức Trình Gia Dũng, lúc này trong tay anh thật sự là chứng cứ gì cũng không có, suy luận có tốt đến mấy, ở trước chứng cứ đều hiện ra bé nhỏ không đáng kể, là anh tự đánh giá cao năng lực của bản thân, chuyện nghĩ ngợi lung tung cũng không thể coi là thật nhỉ? Chuyện quấn lấy anh vốn nên hoàn toàn là hư cấu!
Trình Gia Dũng đứng dậy, khụ một cái, nói với Tiêu Tiêu: “Câu chuyện thì thấy nhiều rồi, bao giờ cũng quên đây chỉ là một câu chuyện thôi! Cảm ơn cô!”
Tiêu Tiêu lắc đầu, nói với Trình Gia Dũng: “Là câu chuyện thì vẫn nên để nó quay về câu chuyện đi! Chờ đến lúc thật sự có chứng cứ xác thực, rồi lại kết luận cũng không muộn!”
Ngày thứ hai, Trình Gia Dũng đem kết luận vụ án của Hách Tố Văn giao cho Tô Quần.
Tô Quần đeo kính lão, đọc kết luận trên báo cáo: “Người bị hại Hách Tố Văn, trải qua một tháng thâm nhập điều tra, hung thủ không rõ, giao nộp hồ sơ cho cơ quan lưu trữ. Sau khi xuất hiện chứng cứ mới, vụ án sẽ được điều tra lại.”
“Cơ quan lưu trữ?”
Tô Quần để kính mắt trên sống mũi, kinh ngạc trừng mắt nhìn Trình Gia Dũng, hỏi: “Trình à, thật sự thua ở trên vụ án này rồi? Cậu làm ở đây mấy năm, luôn luôn duy trì tỷ lệ phá án một trăm phần trăm. Tôi nghe nói rồi, có rất nhiều người đều đang đợi lúc nào thì cậu thất bại đấy? Cậu sẽ không cứ thế mà bỏ cuộc chứ, chờ xem mọi người chê cười cậu hả?”
Trình Gia Dũng cười xấu hổ, gãi đầu, nói: “Tô đội, tôi kinh nghiệm thấp, chỉ có chút năng lực như thế, gây trò cười là chuyện sớm hay muộn thôi. Vụ án của Hách Tố Văn các anh em đã điều tra rất lâu rồi, cuối cùng tìm không thấy manh mối mới, tôi cũng không muốn tiếp tục lãng phí thời gian và tinh thần của mọi người nữa! Nộp sớm một chút, để hồ sơ lưu lại cho người có năng lực điều tra hơn mới đúng.”
Năng lực nghiệp vụ của Trình Gia Dũng xuất sắc, người cũng ham học hỏi, Tô Quần không nghĩ đến lần này anh lại buông tha sớm như vậy???
Mặc dù tiếc nuối, Tô Quần cũng không chuẩn bị làm khó Trình Gia Dũng nữa.
Ông ấy biết, thời gian gần đây mọi người đều vất vả, cũng không đành lại chỉ bảo gì Trình Gia Dũng nữa, thoải mái mà ký tên luôn.
Vụ án của Hách Tố Văn là một án treo mà không quyết định là án mưu sát, cuối cùng cũng tuyên bố một đoạn!
Chuyện hoài nghi Hách Tố Văn tự sát, cũng vĩnh viễn chôn sâu trong đáy lòng Trình Gia Dũng. Giống như Tiêu Tiêu khuyên bảo anh, không thể vì ý thức chủ quan của bản thân mà tùy tiện phán đoán, không có chứng cứ thì nói gì cũng đều là giả!
Lần đầu tiên thừa nhận năng lực của bản thân không đủ, Trình Gia Dũng cũng không cảm nhận được chán nản hay uể oải gì nhiều, ngược lại không hiểu sao lại thấy nhẹ nhõm, có lúc cảm thấy làm một “kẻ tầm thường” cũng rất tốt!
Chuẩn bị tan làm, Trình Gia Dũng thu dọn lại hồ sơ, chuẩn bị tắt máy tính, nhưng lại bị Tiểu Chu thần bí kéo đến hành lang để nói chuyện.
Tiểu Chu đem túi hồ sơ trong tay giao vào tay Trình Gia Dũng. Thần bí giống như nhiệm vụ đặc biệt, cô ấy cẩn thận nói: “Trình đội, anh bảo tôi điều tra hồ sơ của Tiêu Tiêu, đây là lai lịch của cảnh quan Tiêu, cũng thật sự ‘không đơn giản’ đấy!”
Trình Gia Dũng nhận lấy hồ sơ, cảm giác cầm trên tay có vẻ nặng trịch!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]