Một người đàn ông to lớn như vậy chạy vào phòng mình,ngay cả khi anh ta còn là một đứa em trai,Nhược Giai không thể khoanh tay ngồi nhìn.Khi cô vào nhà,Tử Mặc đã bắt được con mèo con nhỏ mập mạp,tức giận dùng ngón tay chọc vào cái đầu to của nó. "Sợ em gái tao đúng không?Mày mà còn chạy lung tung sang nhà người khác,mày chịu được!''
"Meo meo meo meo...''
"Trở về xem cha có đánh ngươi hay không?Xong rồi.''
Tử Mặc quay lại và nói xin lỗi với Nhược Giai và anh ta không nhìn qua phòng một cách lịch sự,anh ta một tay ôm mèo và một tay cầm máy tính đứng dậy ra ngoài.
"Chị Nhược Giai,xin lỗi đã làm chị sợ,em sắp tìm ra vấn đề rồi,em sẽ sửa nó ở ngoài cửa,chị Nhược Giai không cần ra ngoài đợi em,em sửa xong sẽ mang đến cho chị.''
Thật là một người em nagy thẳng và tốt bụng!
Ai bảo học sinh cấp 3 bây giờ toàn chuyện lạ?
Khi Tử Mặc nói điều này,Nhược Giai có ấn tượng tốt đối với anh và có lẽ anh ấy có thêm phần thưởng cho con vật dễ thương,dù sao thì bản thân cô ấy cũng rất thích mèo con,vì vậy cô ấy có ấn tượng tốt hơn với những chàng trai cũng thích mèo.
Vốn dĩ cô là người đã quấy rầy anh sửa máy tính,Thẩm Nhược Giai đương nhiên không thể làm chuyện để anh một mình ngồi xổm ở ngoài hành lang.Thấy hắn sắp rời đi,cô vội vàng nói:''Không có việc gì,cậu ở chỗ này sửa là được.''
"Nó có làm phiền chị Nhược Giai không?''
"Là tôi quấy rầy cậu,tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-hang-xom-hom-nay-cung-rat-de-thuong/2909537/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.