"Chị cần giúp đỡ không?'' "Không,không nặng lắm...''
"Chị vẫn chưa có gạo.''
"A,suýt chút nữa quên mất.''
Khi Nhược Giai chuẩn bị với tay lấy túi gạo mười cân,Tử Mặc đã nâng nó lên cho cô ấy và hai chị em cùng nhau trở lại.
"Tử Mặc,câu thường xuyên chơi bóng rổ sao,nhìn rất cường tráng.''
"Em từng chơi rất nhiều và em cũng chơi cầu lông,nhưng em đã không chơi nhiều trong thời gian này.''
"Đúng vậy,thời khắc mấu chốt không thể buông lỏng,sau khi thi đại học,có thời gian chũng ta cùng nhau đánh cầu lông,tôi chơi khá tốt.''
"Được rồi.....Này,chị Nhược Giai đi đâu vậy?''
Tại một ngã tư nhỏ,Tử Mặc đang chặn Nhược Giai chuẩn bị rẽ phải.Cô gái nhỏ lúc này mới hoàn hồn lại,bình tĩnh lui bước,có chút xấu hổ nói:''Chúng ta đang nói chuyện,suýt chút nữa bị nhầm đường.''
"Chị Nhược Giai không phạm sai lầm khi đi làm chứ?''
"Không!Làm sao có thể!''
Nhược Giai vuốt tóc quanh tai,miệng có vẻ hơi cứng lại.
Trước mặt cậu em trai mới được nhận,với tư cách là chị gái,cô ấy không thể thể hirjn khía cạng ngu ngốc của mình cho dù như thế nào đi nữa.Vì vậy,nếu giết cô,cô cũng không nói cho cậu biết sáng nay trong công viên không tìm được tòa nhà văn phòng,cuối cùng nhờ mấy người đi tìm,để cô sáng sớm lên đường gần như đã muộn.
Cũng không trách được cô ấy,trong công viên doanh nhân có nhiều tòa nhà văn phòng như vậy,nơi đặt công ty chi nhánh abcde gig,lại chia thành a1a2b1b2,bảng hiệu không rõ ràng,chỉ viết ở cửa chính,còn điều hướng là trên tầng dày đặc này.Nhìn thấy nó đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-hang-xom-hom-nay-cung-rat-de-thuong/2909519/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.