“Chị Nhược Giai,hôm nay chị có muốn ăn bánh bao không?”
Tử Mặc nhìn thời gian,vừa rồi anh đi chậm,so với ngày bình thường muộn hơn một chút.
“Được rồi!”
Nghe đề nghị của cậu,Nhược Giai cũng sẵn sàng đồng ý.Mặc dù người Trung Quốc có rất nhiều lựa chọn ăn sáng nhưng hầu như họ thường lựa chọn giống nhau.Tuần này,cô phải đến văn phòng chi nhánh để nghiên cứu.Tôi dậy sớm và tôi muốn tự làm bữa sáng cũng khônh đủ thời gian.
Đi theo Tử Mặc,hai người đi đến tiệm bún gần đó.
Người ta luôn mong có một người bạn đời,có thể cùng làm nhau vui,dù dở dở ương ương,có thể cùng ăn cơm,có thể cũng đi vệ sinh.
Ở bên Tử Mặc cô cảm thấy rất tự nhiên và thoải mái,mặc dù chênh lệch bốn tuổi nhưng dường như không có nhiều khoảng cách thế hệ giữa họ,Nhược Giai không biết là do anh sớm phát triển hay là vì cô ngây thơ.
Mặc dù cả thế giới có hơn bảy tỉ người,nhưng xác xuất hai người gặp nhau là 0,00487,xác xuất quen biết là 0,0000005 và xác xuất yêu nhau là 0,0000003.
Nhược Giai không biết xác xuất này được tính toán như thế nào,nhưng cô có thể chắc chắn rằng phương pháp tính toán này là hoàn toàn sai lầm,nó chỉ thay thế cho những con số lạnh lùng mà bỏ qua sự chủ động chủ quan của con người.
Tài khoản chính thức tình cảm không có tác dụng tẩy não cô ấy,là một cô gái lí trí,Thẩm Nhược Giai học hành chăm chỉ ở trường,làm việc chăm chỉ để kiếm tiền sau khi tốt nghiệp và trở nên giàu càng sớm càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-hang-xom-hom-nay-cung-rat-de-thuong/2909507/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.