Này? Tạ Oánh Thảo cảm thấy câu này có gì đó không ổn, nhất thời không nói ra được.
Tống Quân cắn đũa nhìn hai người cười có chút kì quái, đang định nói cái gì đó, điện thoại di động của Nghiêm Từ Mộc vang lên, anh cười xin lỗi rồi nghe máy.
"Lão Nghiêm, ăn cơm không?" Hoàng Xuyên hỏi qua điện thoại.
"Đang ăn lẩu."
"Mẹ kiếp! Có thức ăn cũng không gọi cho tớ! "Hoàng Xuyên la hét, đột nhiên hạ thấp giọng nói, "Có phải lại cùng Tạ Oánh Thảo không? "
"Đúng vậy." Nghiêm Từ Mộc rất thản nhiên, giống như chuyện này không có lý do gì đặc biệt.
Bên kia Hoàng Xuyên cười rất đê tiện: "Được rồi, cậu này có người khác phái thì không còn tình người, trước tiên không quấy rầy cậu và em gái, lần sau lại gọi cho cậu. "
Nghiêm Từ Mộc cúp điện thoại, đoán rằng Hoàng Xuyên sẽ lại nói gì đó trong nhóm, chỉ nhếch miệng, hoàn toàn không có ý ngăn cản hắn. Tạ Oánh Thảo nhìn vẻ mặt tươi cười của anh khi nhận điện thoại xong, tâm trạng rất tốt, nhịn không được hỏi: "Bạn gái? "
Nghiêm Từ Mộc nhìn cô: "Không phải, nam, Hoàng Xuyên gọi." Giọng của anh rất nghiêm túc, như muốn giải thích điều gì đó, "Tôi chưa có bạn gái. "
Không phải, nhìn thế nào bây giờ Nghiêm Từ Mộc cũng là một người đàn ông chất lượng cao, tuy rằng công việc còn chưa hoàn toàn ổn định, nhưng mà đến bây giờ còn chưa có chủ, nhất định là quá kén chọn. Loại học bá này, chỉ số IQ cao, EQ thấp,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-hai-long-khi-lay-anh-khong/3332292/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.