Cũng may độ cao ngã xuống chỉ chưa tới một thước, phía dưới có tấm bạt lò xo người lớn. Năm người bật tới bật tới lật lui trên tấm bạt lò xo, mặt choáng mắt hoa nhìn cảnh tượng chung quanh.
Giọng nói của nghi phạm X lại truyền đến: "Chúc mừng các ngươi đã hoàn thành cấp độ đầu tiên."
Mọi người lúc này mới phản ứng lại, bắt lấy lưới an toàn của tấm bạt lò xo hỏi: "Còn có cửa thứ hai sao?"
"Trước đó cũng không có nói?"
"Đạo diễn ông chơi như vậy xem mà được sao?"
Hứa Kiêu Bạch bị ngã đến có chút khó chịu, cậu không muốn nói chuyện, chỉ muốn nằm trên tấm bạt lò xo nghỉ ngơi. Trong túi không còn kẹo mút, dạ dày đột nhiên trống rỗng. Khi nào mới được cho ăn đây? Đói quá...
Tuy rằng rất đói nhưng Hứa Kiêu Bạch vẫn cố gắng chống đỡ ghi hình cả ngày. Liên tiếp đào thoát ba mật thất, cái này so với cái kia còn khó khăn hơn. Ghi hình thẳng đến khi mặt trời lặn, vẫn chưa ghi xong phó bản cuối cùng. Không còn cách nào khác, buổi tối lại dựng đèn, quay đến hơn chín giờ.
Xe không có, cậu cũng không muốn phiền chị Từ lại đây đón mình, chỉ có thể đến ký túc xá Trì Dương ngủ nhờ một đêm.
Hơn nữa hôm nay cậu mệt mỏi cả ngày, cả người đều ủ rũ, đoàn làm phim phát xuống hộp cơm, cậu liền ăn hai phần. Vốn muốn ăn phần thứ ba nhưng lại lo lắng có người khác không phân được cơm liền bỏ qua.
Trì Dương nhìn lượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-hai-hao-mon-tranh-nhau-cho-toi-ke-thua-gia-nghiep/2668253/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.