Lục Thành Nghiễm ném cho cậu một túi bánh quy nhỏ nói: "Chờ một chút, còn thiếu một thứ, hai ngày nữa tôi sẽ thông báo cho cậu sau."
Hứa Kiêu Bạch lại vừa nhai bánh vừa nói: "Quên đi, chú bận rộn như vậy làm sao có thời gian dạy tôi lái xe được chứ? Tôi vẫn cứ chờ một chút xem Sở Vi tìm được trường lái xe nào đáng tin cậy rồi nói sau đi."
Buổi tối Hứa Kiêu Bạch về nhà đem chuyện này nói với Hứa Tuấn Lân, Hứa Tuấn Lân liền lập tức gọi điện thoại cho trường lái xe. Thái độ của trường lái xe ngược lại rất tốt, hiển nhiên đã bị Lục Thành Nghiễm đánh động qua một đợt trước đó rồi.
Sự tình được Lục Thành Nghiễm giải quyết, Hứa Tuấn Lân cũng không tiện nói thêm gì nữa. Sau khi nhiều lần xác nhận Tiểu Bạch không bị thương, liền bảo cậu hai ngày nay không nên ra ngoài, tận lực ở nhà nghỉ ngơi.
Không phải y chuyện nhỏ hóa lớn, Tiểu Bạch mấy ngày nay có chút hạn xe cộ. Chuyện tai nạn xe cộ lần trước y vẫn còn nhớ như in, hôm nay học xe lại gây ra chuyện tập xe bị mất khống chế.
Hứa Kiêu Bạch ngược lại không để ở trong lòng, cậu cảm thấy hai chuyện này chính là trùng hợp, nếu không thể học xe, vậy thì nhân cơ hội đi dạo khắp nơi vậy.
Thành phố H là một thành phố ven biển, trên thực tế, phong cảnh rất tốt. Bình thường cậu học rất nhiều, sau khi thi đại học xong liền ký hợp đồng phòng làm việc, cũng không có cơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-hai-hao-mon-tranh-nhau-cho-toi-ke-thua-gia-nghiep/2668244/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.