Chương trước
Chương sau
@@Chap5: Rung động đến hai lầ[email protected](đã sửa)
-Ôi! Đúng là ngôi sao có khác mà! Áo cũng thơm nữa._Nó ngửi ngửi chiếc áo rồi lẩm bẩm(Nhỏ này bị biến thái chăng?!?).
Nhưng thật đáng tiếc, lời nói của nó đã bị một người đứng bên ngoài nghe thấy hết. Khoé miệng anh hơi nhếch lên tạo nên một đường cong hoàn mỹ.
Đứng bên ngoài một lúc, anh bước vào phòng, làm bộ tức giận:
-Ai cho phép em vào phòng tôi hả? Mau đi ra ngoài đi! Còn cái áo khoác kia nữa. Trả lại cho tôi mau!
Nó nghe anh nói lớn tiếng như vậy thì rất hoảng sợ. Nhưng không phải là sợ anh, mà là sợ bị đuổi việc kìa. Nghĩ nghĩ một lúc, nó đi về phía anh, tỏ ra đáng thương:
-Ông chủ à, bây giờ tui sẽ ra khỏi phòng này ngay mà. Còn chiếc áo này, tui chỉ mượn một lúc thôi. Mai tui sẽ trả. Ông thấy đó, tui ướt hết trơn rồi. Tui sẽ bị cảm lạnh mất. Đến lúc đó, ai sẽ giúp việc cho ông, sẽ chăm sóc cho vú Dương đây? Nói đi nói lại, tui chỉ là lo cho ông thôi. Cho nên ông cho tui mượn áo nha! Nha nha nha!**chớp chớp mắt*
Tùng thấy nó lúc này rất đáng yêu. Đôi mắt to tròn cứ chớp chớp với anh. Rồi cái miệng cứ mím mím lại. Trông nó như một thiên thần vậy. Cô bé này cũng thật là... Lại làm cho anh rung động nữa rồi...
Anh không trả lời, trên mặt cũng không hề có bất kì một biểu cảm nào(lạnh như băng). Anh chỉ lặng lẽ đi đến tủ quần áo, mở ra...
"Chết rồi! Mặt anh ta như tảng băng Nam Cực vậy, có khi nào đuổi việc mình luôn không?"_Đang mải mê với suy nghĩ của mình, nó chợt nghe anh gọi:
-Em không định về nhà sao?
-Anh... Anh định vì việc nhỏ như vậy mà đuổi việc tui sao? Như vậy không công bằng a. Hơn nữa, tui đi làm ngày đầu tiên mà.
Tùng nhún vai:
-Tôi đâu có nói sẽ đuổi việc em. Là do em tự biên tự diễn nha. Ý tôi là hôm nay hết giờ làm rồi, em mau về nhà đi. Mai gặp lại.
-Hả?!? Vậy sao?_Nó nghe anh nói mà như bắt được vàng, vội vàng cầm tay anh nói:
-Cảm ơn ông chủ, cảm ơn ông. Tui yêu ông nhiều lắm a. Hihi...
Nói rồi, nó phi một mạch từ trong phòng anh ra đến ngoài cổng, để lại anh một mình với những suy nghĩ vu vơ:"Có khi nào...mình thích cô ấy rồi không? Chắc không phải đâu. Mình mới quen cô ấy có một ngầy thôi mà! Làm sao có thể chứ!"
Nhưng dù sao, cô gái này cũng làm trái tim anh dao động đến hai lần. Đúng là giỏi mà!
Cuối cùng cũng sửa được rồi. Mệt quá đi! Hì hì. Xin lỗi các pn nhìu nhoa.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.