Năm 1932, mùa Hè Hán Khẩu vẫn oi bức hệt như khi xưa.
Tháng Bảy, có trái dâu tây mọc nơi khe con đê, ánh mặt trời gắt gỏng nhuộm sắc đỏ cháy cho trái dâu nhỏ xíu, cỏ mần trầu tỏa thứ hương rất nồng, nước sông chảy cuồn cuộn, hơi nóng bốc lên ngun ngút.
Vài nhà báo nước ngoài có lòng, đích thân chạy tới Hán Khẩu thể nghiệm thời tiết khắc nghiệt nơi đây, viết những bài báo đặc sắc cho người đọc nước mình, bọn họ băng qua phố lớn ngõ nhỏ của Hán Khẩu, kiếm tìm những lời đồn ly kỳ về thời tiết nóng nực chốn này.
Nghe đồn có chú chim sẻ đậu lên nóc một căn nhà tại Hán Khẩu, sau ngã lăn ra chết vì hơi nóng trên mái ngói, rồi có một con mèo ra ăn xác chú chim, kết cục nóng bỏng cả lưỡi.
Lúc nhắc đến câu chuyện này, ký giả người Anh đã dụng tâm mang những số liệu chính xác nhất ra để miêu tả nhiệt độ tại Hán Khẩu, tìm kiếm nguyên nhân khiến mức nhiệt nơi đây cao chót vót, phân tích địa hình, sức gió, lượng mưa, thường thì những bản tin từa tựa vậy sẽ chìm ngập trong mớ tin báo có tiêu đề dạng “Thái tử X và nàng tình nhân đương nhiệm lại đứt gánh giữa đường”.
Ký giả người Mỹ lại dùng nét bút dí dỏm để vẽ bức tranh khôi hài với chú chim sẻ rơi từ mái nhà xuống, bên cạnh là con mèo mập ú đang ngồi ôm bụng rỏ dãi, trên bức tranh đề thêm hàng chữ: “Khà, người anh em, cháy xém chưa vậy?”
Người Nhật Bản lại nghiêm túc hơn nhiều, nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-giot-mua-xuan-sa-vao-long-song/502784/quyen-1-chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.