A Tế, A Tế, Tiểu Tế Tử a.
Tiểu Tế Tử vô dụng, Tiểu Tế Tử nghèo hèn!
Ha Ha, ba ba bán khoai lang của mày đâu? Mụ mụ bón phân của mày đâu?Tiểu Tế Tử. Tiểu Tế Tử vô dụng, thật nhiều người biết thật nhiều người biết tới!
Bọn trẻ xướng bài hát chạy quanh, mang theo ác ý non nớt, làm bị thương trái tim cậu bé. Nhưng mà nó chỉ thể đứng im lặng, không cách nào phản bác một câu. Bởi vì nó xác thực rất nghèo, ba ba nó đúng là bán khoai lang, mà mẹ nó mỗi ngày khiêng đòn gánh đi bón phân cho ruộng nhà người khác kiếm một hai khối tiền!
Cậu bé gắt gao nắm chặt hai tay, trong mắt lóe lên quang mang cừu hận.
Tiểu Tế Tử.
Tế cái từ này, ở địa phương bọn họ có rất nhiều ý nghĩa, ý tốt là trong nhà yêu quý, cũng có nghĩa xấu là phế vật tay trói gà không chặt.
A Tế không biết tại sao cha mẹ lại đặt cho nó cái tên này, không lý do bị người cười nhạo!
Đúng vậy, vì cái tên này bị người cười nhạo, vì mấy người trong nhà mà nó bị cười nhạo! Vì sao cố tình là nó, nếu nó không có cái tên này, nó không sinh ra trong cái nhà này có phải tốt biết chừng nào!
So với bất luận kẻ nào cũng tốt hơn!
“A Tế a.”
Trung niên ba ba chà xát tay đi đến, gọi nhũ danh khi bé của nó.
Vương Hi không kiên nhẫn nhíu mày, hỏi:”Chuyện gì?” (=)) hỗn láo)
“Sau khi con tốt nghiệp trung học, hay là tiếp tục chọn một chuyên nghành học đi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gioi-thi-dung-chet/1338442/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.