【 Gần đây sao rồi? 】
【Mày còn sống không đó?】
【 Nói đi, đã lâu không thấy mày online, rốt cuộc mày đã chạy đi đâu? 】
【 Thấy tin nhắn nhớ trả lời tao. 】
【 Có đang online không đó? 】
【 Ê, đừng nói mày đi tới mấy cái chỗ hoang vu, chim không thèm ấy ấy sống nha? 】
【 Chẳng lẽ mày bị người ngoài ngoài hành tinh bắt đi, thật đáng thương. 】
Tin nhắn cuối cùng, khẩu khí rõ ràng là trêu chọc còn có một chút bất đắc dĩ.
【 Thằng em, khi nào người ngoài hành tinh trả mày về, nhớ mang đặc sản của tụi nó cho tao nha. 】
Hách Phúng chỉ lấy điện thoại đăng nhập QQ, vừa vào đã bị khủng bố tin nhắn, làm cậu không kịp phản ứng, mà đa số tin nhắn đó đều đến từ một người. Lướt xem qua, cậu cũng không tính trả lời bọn họ, lại thoát ra.
Sau đó, bắt đầu đeo tạp dề chuẩn bị buổi sáng.
Nói thêm, cái tạp dề khỉ gió này cũng không phải Hách Phúng muốn mặc. Một ngày đẹp trời, sau khi Lâm Thâm xuống núi, lúc về đem nó theo, nói cái gì mà người phụ trách nấu cơm phải mang tạp đề mới đúng chuẩn, không biết anh ta nghe mấy cái thứ tào lao này ở đâu.
Hách Phúng không phải chưa từng đứng lên đấu tranh, nhưng Lâm Thâm nói mỗi tháng sẽ thưởng cho cậu một trăm đồng nếu chịu mang tạp dề, cậu cũng chỉ có thể bán rẻ lương tâm mà đồng ý.
Thật là một đồng tiền làm khó anh hùng hảo hán.
Khi Hách Phúng bưng bữa sáng lên, Lâm Thâm cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gioi-thi-dung-chet/1338420/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.