An Kha Đình lại nhìn lên, thế là thành bốn mắt nhìn nhau. 
 Cậu chớp mắt một cái rồi quay đầu đi, như kiểu vừa rồi chỉ là lơ đãng mà thôi. 
 Dương Cảnh cũng nhìn thấy Lâm Uy Trạch, anh khẽ húych tay An Kha Đình. 
 "Này, người thật đẹp trai hơn trong ảnh nhỉ?" 
 An Kha Đình đáp qua loa, không mấy bận tâm lắm: "Ừ." 
 Dù sao thì cậu chỉ muốn hôm nay kết thúc nhanh nhanh để còn về ngủ! 
 Lâm Uy Trạch đi thẳng vào phòng tiệc bên trong hội trường, có vài người còn giả bộ quen anh nên cố tình níu anh lại, An Kha Đình bên này lại giơ tay ra ngáp. 
 An Kha Đình cũng không thể mãi ngồi một chỗ nói chuyện với Dương Cảnh được, cũng có mấy người cậu từng gặp đến gần nói chuyện, đa phần là hỏi thăm xã giao, còn không thì thấy bộ dạng có phần "chảnh chọe" của cậu, không mấy ai lại gần. Đương nhiên, nếu ai không biết sẽ nghĩ cậu được kim chủ bao nuôi thì mới dám có thái độ như vậy, còn ai quen rồi thì biết tính cậu vốn như vậy. Có hứng thú thì nói chuyện cả buổi, còn không thì nhắm mắt làm ngơ. 
 Đợi rồi đợi, cuối cùng đến khi mấy vị trong phòng tiệc bước ra, An Kha Đình thầm thở phào một hơi, cuối cùng cũng xong rồi! 
 Cậu tính toán thời gian, sau đó kéo quản lý Dương Cảnh của mình đi. 
 Cả một ngày mệt mỏi cuối cùng cũng xong, lên xe rồi, An Kha Đình còn phải nghe Dương Cảnh lải nhải. 
 "Cậu đó, anh thấy nam chính 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gioi-thi-anh-lam-chong-toi-di/2770777/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.