Lúc này lại nói về Vương Lang, hắn đang đang ở trong một tình thế mà tạm thời vẫn chưa tìm được thành ngữ nào có sẵn để diễn tả cho chính xác.
Sau khi xác định bản thân thông qua hấp thụ năng lượng tinh thuần từ tự nhiên, đang dần hồi phục, phần cơ thể ngoài đau đớn do suy kiệt, và mấy vết bầm dập do va chạm, cũng không có gãy vỡ gì nghiêm trọng. Vương Lang quyết định nhắm mắt ngủ, nếu không làm được gì thì phải cố hết sức nghỉ ngơi thôi.
Khi hắn ngủ dậy thì trời đã qua trưa, mở mắt ra nhìn quanh, hắn tưởng mình vẫn đang mơ, lúc biết là không phải, thì hắn phát hoảng, da đầu rung lên bần bật, cái chỗ ở dưới chắc cũng sun lại bằng con giun. Hắn biết là mình lại chủ quan quá rồi, hắn đã quá coi thường sự nguy hiểm của vùng sinh tồn.
Trước mặt, xung quanh Vương Lang, đúng hơn là một vòng tròn trên mép của cái hố mà Vương Lang đang nằm, một đàn Tinh thú đủ chủng loại, đang ngóc đầu nhìn Vương Lang, tất cả đều là tinh thú có năng lượng tinh thần, vùng khống chế của chúng dày đặc, làm biến dị cả không gian xung quanh. Con to nhất cao khoảng 7, 8 mét nhìn gần giống với loài đà tượng ( một loài thú hiền lành có kích thước lớn, thường được nuôi để chở hàng ở các thành thị cấp thấp) nhưng nanh với vây thì cong, lớn và bén nhọn hơn nhiều,. Con loại nhỏ thì nhìn giống linh cẩu, nhưng đuôi và chân dài hơn với móng vuốt cong như lưỡi liềm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gioi-khach/1990378/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.