Chương trước
Chương sau
Vương Lang nhếch mép cười một bên, một tay nắm cổ một tay vuốt vuốt trên đầu con tinh cún:

_ Vậy à, ta gọi mi là Mỹ Mỹ nhé, Mỹ Mỹ ngoan, vậy là ca mắc nợ Mỹ Mỹ rồi, Mỹ Mỹ muốn ca thưởng gì nào.

Nói xong Vương Lang chụp tay trên đầu con tinh cún, đầu lưỡi khẽ liếm mép môi, mắt liếc xuống hờ hững nhìn nó. Tinh cún cũng thuộc dạng thành tinh, sao mà nó không hiểu ý của Vương Lang, nó vội vàng bám vào mọi cái phao có thể:

_ Đại ca, đệ biết cách để đại ca nhanh phục hồi vùng chứa, có một mỏ thanh tinh thần gần đây, vẫn chưa có ai khai thác, phẩm chất rất cao, dư sức cho đại ca phục hồi.

Vương Lang mừng rỡ, mắt sáng hẳn lên, sao mà không được, phục hồi lại vùng chứa chính là điều hắn đau đầu nhất lúc này, nếu mỏ đó mà đủ lớn thì hắn khỏi lo cơm áo về sau rồi, hắn dồn dập, không dấu diếm hỏi:

_ Thật không, nếu vậy thì ngươi lập công lớn rồi đó. Mỏ đó bao lớn, ở đâu, cách đây bao xa.

Nhìn mặt là biết đã bắt trúng đài rồi, tinh cún thở phào nhẹ nhõm, thong thả nói:

_ Chỗ đó thật ra chính là nơi nghỉ ngơi của đệ, tuyệt đối an toàn, dù năng lượng cô động đệ cũng không dùng được nhưng nhìn thì cũng thích mà, cũng không xa lắm, nếu đại ca chạy liên tục thì khoảng vài năm là tới. Đại ca an tâm, trữ lượng tuyệt đối không ít, nếu không làm sao lọt vào mắt đệ chứ, dù sao đệ cũng là thần thú mà.


Vương Lang cụt hứng:

_ Nói nghe hay lắm, chạy vài năm, vùng sinh tồn này sợ ta chưa đi được mấy bước thì đã gặp đám đàn em của mi, âm mưu gì, đúng là không đánh thì sẽ không khai sáng được mà.

Thấy Vương Lang nổi hung tính, tinh cún lại quăng ra cái phao khác:

_ Lo gì đại ca, không phải tùy tiện chọn một con phi thú để cưỡi là xong rồi sao, đệ sẽ chọn con phi thú cấp 1 cho đại ca, đảm bảo hai ba ngày là sẽ tới nơi. Yên tâm, tới giờ vẫn chưa có con tinh thú nào dám không nghe lời đệ đâu.

Đành tạm tin lời con mập này, dù sao lúc này đó cũng là lựa chọn tốt nhất rồi, Vương Lang cũng hòa hoãn:

_ Cẩu mập ngươi nói ta nghe xem, vì sao bọn tinh thú lại nghe lời ngươi như vậy, đừng nói là vì ngươi xinh xắn dễ thương nha, ta buồn nôn lắm.

Tinh cún giận hờn:

_ Thì đệ cũng dễ thương thật mà, mà cái gì cẩu mập, khó nghe quá, tên đệ là Đệ Nhất Thần Thú Mỹ Mỹ Sinh Mệnh Vương, không thì đại ca cứ gọi đệ là Mỹ Mỹ như lúc nãy cũng được. Việc đại ca muốn biết là bí mật lớn của đệ, cũng là của tinh thú. Thật coi nhau là huynh đệ thì gọi đệ là Mỹ Mỹ đi, với lại đại ca phải hứa, không được kể lại với ai, đệ mới nói, việc này quan trọng lắm đó.

_ Được rồi, Mỹ Mỹ thì Mỹ Mỹ. Ta Vương Lang hứa, xem Mỹ Mỹ là huynh đệ, việc gì quan trọng với Mỹ Mỹ thì cũng quan trọng với ta, tuyệt không nói ra, được chưa.

Thấy thái độ của Vương Lang trở nên nghiêm túc, khác hẳn với nãy giờ, Mỹ Mỹ cũng an tâm không ít, đây thật sự là bí mật lớn của vùng sinh tồn, trước nay nhân loại chỉ có một mình tiên nữ biết thôi, ai chứ tiên nữ thì Mỹ Mỹ tin, tiên nữ sẽ không bao giờ làm việc xấu đâu. Còn thanh niên trước mặt này, có lẽ nếu không phải việc xấu thì không làm, nhưng không biết sao lúc này, Mỹ Mỹ lại cảm thấy tin tưởng hắn, có chút gì đó giống với tiên nữ năm xưa. Có lẽ là bị đánh nhiều quá nên đầu óc phát sinh hoang tưởng thôi, tình thế bắt buộc, không nói thì cũng không yên với hắn đâu.

Theo như lời truyền âm của Mỹ Mỹ, tinh thú bẩm sinh có được khả năng vận dụng năng lượng tinh thần là nhờ kế thừa từ cơ thể mẹ, cứ như vậy theo sự sinh sản các đời mà truyền thừa xuống. Đời đầu tiên, hay tổ tiên của mỗi loài tinh thú, tạm gọi là tổ tinh thú. Mỗi cá thể tổ tinh thú là con cưng của địa cầu, được địa cầu thai nghén ra và truyền cho khả năng điều khiển một năng lượng đặc thù riêng biệt, năng lượng này không thể truyền cho đời sau, nhưng nó có thể giúp cho đời sau có định hướng tích cực trong việc vận dụng năng lượng tinh thần.

Ví dụ, nếu năng lực đặc thù của tổ tinh thú là gió, thì tinh thú đời sau sẽ có hiệu xuất vận dụng năng lượng tinh thần để điều khiển gió sẽ cao hơn các loại khác. Tương tự như vậy với các năng lực lửa,nước, phòng thủ, tấn công, tốc độ.....

Nhưng tổ tinh thú không sống mãi, qua thời gian nó sẽ chết đi, khi đó hiệu xuất vận dụng năng lượng tinh thần của tinh thú đời sau sẽ giảm dần, thậm chí có thể mất đi, trở thành động vật bình thường, các loài động vật mà nhân loại nuôi trong vùng lãnh thổ chính là do như vậy mà ra.

Ở một số loài, sau khi tổ tinh thú chết đi, thế hệ sau sẽ xuất hiện cá thể con cháu có huyết thống phản tổ, có thể vận dụng năng lực đặc thù của tổ tiên, nếu thành công, sẽ giúp hiệu xuất vận dụng năng lượng của chủng loài không bị giảm đi, trách khỏi bị tuyệt chủng hay thuần hóa. Nhưng đó là phản tổ, không phải thuần tổ huyết. Việc cá thể đó có thể kế thừa năng lực đặc thù là vô cùng hiếm hoi và khó khăn, dù bản thân và tộc đàn có cố gắng hết sức, thì đạt một nửa khả năng của tổ tinh thú là hết mức rồi, như vậy huyết mạch của bầy đàn chỉ giảm chậm đi thôi, việc thành công của cá thể phản tổ đời sau nữa lại càng khó khăn.

Có lẽ vì vậy địa cầu mới tiếp tục khai nghén ra sinh mệnh thú, một sinh vật độc nhất. Cũng là cô đơn nhất.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.