Bên trong phòng thí luyện của dạ khách số sáu, Vương Lang đứng im nhìn chữ phong được nạm bằng đá trên vách tường đối diện cửa chính. Điều khiến hắn quan tâm là loai nguyên liệu được dùng để nạm nên chữ phong kia.
Nếu chỉ nhìn tổng thể ta sẽ thấy chữ phong có màu xám, nhưng nếu cố nhìn vào từng mảnh đá một, sẽ không nhìn rõ được màu sắc, hình dáng hay kích thước của từng mảnh đá. Ánh mắt như bị cuốn vào một vòng xoáy mờ ảo, không nhìn rõ được hư thực, rất khó nắm bắt.
Nhắm mắt lại, Vương Lang vận dụng năng lượng tinh thần để kiểm tra, cách " thấy" của năng lượng tinh thần không khác lắm so với nhìn bằng mắt, chỉ là thay vì màu sắc, ta có thể thấy sóng năng lượng phát ra, hay phản xạ lại của vật chất. Loại đá này, không phát ra sóng năng lượng, cũng không phản xạ lại, nó tùy ý để năng lượng xuyên qua. Cứ như nó không tồn tại.
Không giải khai được nghi hoặc, Vương Lang đành gác nó qua một bên, tự biết rằng kiến thức của hắn vẫn còn quá nông cạn. Hắn bắt đầu tập trung vào thiết bị thí luyện của dạ khách số sáu. Nó trông như một kính viễn vọng thu nhỏ, cũng gần giống với hỏa pháo tia năng lượng tầm xa hay được trang bị trên phi thuyền quân sự. Phía sau có một ngăn có chốt gài để nạp nguyên liệu, thân là những vòng thủy tinh trong suốt quấn tròn như lò xo, kéo dài ra phía trước mũi. Phần mũi hình chóp nhọn, nguyên liệu nhìn giống như pha lê
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gioi-khach/1990339/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.