_ Vệ trưởng, vệ trưởng, dậy dậy. Có dê, không phải, có khách nhập thành.
Nghe vệ binh nhiệt tình thông báo, vệ trưởng An Tất mở mắt, chùi vội nước dãi trên mép:
_ Quân pháp nghiêm minh, kiểm tra cho kĩ vào, tiên sư bọn hướng dẫn, hại ta sáng giờ mới có mối, làm kĩ vào.
Vương Lang, hiện đang bị vây bởi hơn chục cục thịt, là vòng tra xét nổi tiếng của cổng nam, có tên tràng thịt hạt châu. Một người cũng vây, nhiều người thì sếp hàng chờ tới lượt. Nổi tiếng là trăm trận trăm thắng, không bao giờ thất thủ. Làm gì có người tay không đi vào thành thị cấp 1, không có hành trang thì cũng phải có vật bảo mệnh chứ. Ta tuyệt không chê ít.
Đây là vòng an ninh vòng ngoài của thành thị cấp một sao, thật không tầm thường. Vương Lang như nhà quê lên tỉnh, cái gì cũng mới, ai nói gì cũng nghe. Nhớ ở Lan Đông thành của hắn, làm gì đủ kinh phí xây tường thành, đội vệ quân chỉ có hư danh. Thu nhập không đủ sống, phải vào hầm mỏ kiếm thêm, ba năm mới mặc quân phục một lần.
_ Vệ trưởng,gặp trúng quỷ nghèo rồi, trên dưới chỉ có một bộ đồ.Lại không có người quen ở Nha Trang thành, bắt giam cũng không đòi tiền chuộc được.
_ Hử, đen đủi vậy à. Để ta xem thử.
Ngài vệ trưởng đang nằm trên ghế, lắc người một cái, động tác bật dứt khoát, đứng thẳng dậy. Mặt đất chấn động thấy rõ, rung thêm một chút, cái bảng chào mừng kia thật sẽ rớt xuống.
Tầm mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gioi-khach/1990302/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.