Lữ Nhất Tham năm nay đã hơn 80, ông chuyển đến định cư tại Nha Trang thành đã hơn 5 năm.
Trước đây Lữ Nhất Tham là thanh quan ở một thành thị cấp hai, sau khi thành thị đó bị hạ cấp xuống thành thị cấp ba, do buồn phiền nên ở tuổi 75, ông quyết định nghỉ hưu sớm.
Sống thanh bạch nên khi ra đi, Lữ Nhất Tham chỉ mang theo phu nhân 8 người và số ít hàng hóa chất đầy trên 2 phi thuyền vận chuyển hạng trung. Đứng trên phi thuyền, Lữ Nhất Tham nhìn cảnh người dân gào thét khóc lóc đưa tiễn thay nhau tặng ông giày dép , có người còn thắp nhang cầu khấn, lòng ông cảm thấy ấm áp.
Lữ Nhất Tham mua một biệt viện rộng lớn ở ngoại ô Nha Trang thành, để chắn gió ,cả biệt viện được bao bọc bởi vách tường cao hơn 7 mét cùng vô số rào kẽm gai quấn bên trên, vệ sĩ tuần tra liên tục, tập trung gấp đôi ở khu vực nhà kho trung tâm.
Lữ Nhất Tham đã sinh được rất nhiều con, nhưng không đứa nào sống quá tuổi thiếu niên, đều đau bệnh mà chết, thầy thuốc khám bệnh tại thành thị cũ nói là do không hợp thổ nhưỡng muốn sống thì phải rời đi. Đáng tiếc lúc đó ông không nghe, chủ yếu vì lòng thương dân chúng.
Tuổi già, Lữ Nhất Tham cùng 8 phu nhân chỉ có một thú vui lớn nhất để sống qua ngày chính là làm từ thiện. Ông cho mọi người mượn tiền để làm ăn sinh sống, không cần cưỡng ép họ trả lại, chỉ cần thu vật thế chấp là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gioi-khach/1990255/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.