Lão nhị Bao Bất Đồng ngồi chồm hổm, mặt mày nhăn nhó nói với lão tam đang giả ngu giả ngơ:
_ Chật chội, xê ra!
Lão tam biết điều nhích ra một chút. Lão nhị vẫn chưa hài lòng:
_ Xê nữa.
_ Hết chỗ rồi, ngươi muốn ta xê đi đâu.
Lão nhị chỉ chờ có câu đó:
_ Xê đi đâu mặc xác ngươi, biến khỏi tầm mắt ta là được. Lũ ruồi bọ các ngươi, ngoài kia đông vui không ở, sà vào đây làm gì?
_ Là lỗi của ta.
Lão thất đang chen chúc ngồi trên giường với ba người bát cửu thập lên tiếng:
_ Ta với lão bát hẹn với lão tam,lão ngũ đi tìm bọn ngươi, nếu tìm không thấy thì gặp mặt ở đây.
Tới phiên lão ngũ cướp lời, hân hoan:
_ Cũng là bọn ta gặp may, không cần đi tìm, vừa đặt chân tới đây đã gặp ngay bọn ngươi, huynh đệ chúng ta thật là tâm ý tương thông.
_ Tương cái đầu bọn ngươi.
Lão tứ đang cay cú cắn lại:
_ Tìm bọn ta làm gì, ta không có nợ nần gì các ngươi, gặp coi như đã gặp rồi, giải tán đi.
Lão lục đồng ý:
_ Đúng rồi, giải tán hết đi, ta với lão nhị lão tứ có việc riêng cần bàn, không tiễn.
_ Là anh em cả mà, có chuyện gì thì cứ nói luôn đi, biết đâu bọn ta san sẻ được thì sao. - Bọn ruồi bu lên tiếng.
_ Không cần, bọn ta bàn chuyện tán gái, các ngươi nghe để làm gì.
_ Ngươi nói vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gioi-khach/1990220/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.