Khó khăn, phải cực kỳ khó khăn Vương Lang mới thoát khỏi nanh vuốt của cô nàng mũi chẹt Aurora. Có lẽ do tâm trạng không tốt, nên khi vừa nghe thấy Vương Lang muốn xin nghỉ phép buổi tối, cô nàng bạo nộ ngay.
Vương Lang đổ liều, quay đầu bỏ chạy mà bên tai vẫn còn ong ỏng tiếng mắng của cô chủ nhỏ kia.
Dừng lại ở một góc đường, khi đã chắc là thoát, Vương Lang thở ra một hơi, nghĩ lại cho số phận càng lúc càng đi xuống của mình, từ cu li không công, trở thành cu li không công bỏ trốn. Vương Lang cất những bước chân nặng nề vào dòng người đông đúc.
Hắn ngẩn đầu lên, hít mạnh một hơi, việc từ trên trời rơi xuống coi như xong rồi, bây giờ hắn phải làm việc chính của mình. Đó là kiếm tiền.
Đích đến đã có, chính là sàn giao dịch tinh anh, từ lúc biết về nó, hắn đã coi đó là kho tiền của mình.
Khác với lần trước, lần này hắn đã hỏi han kỹ hơn, nơi hắn bước vào chính là cổng lớn của trung tâm giao dịch tinh anh. Nơi đây thiết kế hoành tráng, không gian rộng rãi, người qua lại nhộn nhịp, khí thế bừng bừng.
Ở đây, trên vòm mái, không phải một, mà là cả chục bảng nhiệm vụ sáng nhấp nháy, mỗi giây mỗi khắc, liên tục có nhiệm vụ mới được đưa ra.
Bên dưới, sảnh đón tiếp rộng như quảng trường, dễ có đến hơn ngàn người đang qua lại. Cách một khoảng thì lại thấy một hay vài nhân viên mặc đồng phục, bộ dáng niềm nở chuyên nghiệp,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gioi-khach/1990183/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.