Vương Lang đoán không sai, thật ra lần gặp mặt ở đây, chính là vì Tạ gia muốn thông qua Tạ Tấn để mời chào Vương Lang, nhờ có Thái Phổ, coi như Tạ gia nhanh tay nhất. Ngẫm lại như vậy cũng là hợp lý, Tạ gia là cái nôi sinh trưởng và đào tạo đặc thù sư, so với các gia tộc còn lại, sinh mệnh sư như Vương Lang vào Tạ gia là hợp lý nhất.
Tạ Tấn vốn xem như làm chút việc cho gia tộc, nhưng gặp qua Vương Lang, thấy hắn vô cùng hợp nhãn, chuyện công cũng có chút trở thành tư. Chuyện La Cao Tường nghe tin xuất hiện, là ngoài ý muốn, thường một trụ sở chỉ có một vị trưởng lão chủ trì là đủ, ở Nha Trang thành là Tạ Tấn, họ La kia đến chắc chắn không có ý tốt. Nhưng thấy biểu hiện của Vương Lang, chuyện này chưa chắc đã không hay. Hai người cùng nhau đóng vở kịch.
_ Họ La kia, không nghe ta nói gì à? Đi đi, đừng quấy rầy người khác nói chuyện.
Rồi cố tình bỏ qua vị khách không mời kia, Tạ Tấn vỗ vai Vương Lang, hòa ái như nói chuyện với con cháu trong nhà:
_ Vương Lang sư phụ của ngươi chính là nhân trung long kiệt, không ngờ lại thật sự là sinh mệnh giả. Đây là phúc của cả nhân loại, ngươi cũng không kém, cố gắng theo sư phụ học tập, nên nhớ tương lai phụ thuộc vào cố gắng của ngày hôm nay, thành công phải do chính mình nỗ lực mới đáng giá, hiểu chưa?
Vương Lang lại càng cung kính hơn:
_ Đa tạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gioi-khach/1990166/chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.