Mạch khắc dưới đầu bút không ngừng tuôn ra, chỉ dùng trên một phôi, mà số lượng mạch không khác gì số lượng của một thiết bị hoàn chỉnh.
Mạch trùng mạch, liên tầng hợp mạch, chỉ một nét bút duy nhất, xếp chồng lên nhau liền lạc, tạo thành một khối kiến trúc có hình thù kì lại. Hình thù này, khiến mọi người cảm thấy quen quen, bọn họ không kìm được bắt đầu cố nhớ đã nhìn thấy hình ảnh tương tự ở đâu.
Bỗng có một vị chầm chậm thốt ra từng từ, chính là Mạc Anh đại sư:
_ Đây,..kia...chính là.. Ngôi sao có bảy cánh, chính là.. Bắc Đẩu.
Mạc Anh đại sư có thể gọi ra cái tên đó, không phải vì ông đã từng thấy trực tiếp, mà là trong một dịp được tham quan phòng chế tạo của một vị đại nhân nổi tiếng trong gia tộc, đại sư Mạc Thiên Sầu. Mạc Anh ông đã được đọc ghi chép của người kia để lại, mô hình trong đó, và hình ảnh mạch khắc trước mặt kia, là y hệt. Mạc Anh ông vốn vô cùng ngưỡng mộ Mạc Thiên Sầu tiền bối, bản ghi chép kia đã khắc sâu trong ký ức, một cảnh bây giờ, trong lòng ông đang dậy sóng.
Còn mấy vị kia khi nghe hai chữ Bắc Đẩu được thốt ra, tâm thần bọn họ liền chấn động. Đó đã từng là giấc mơ, là lý tưởng của cả một thế hệ, chỉ tiếc là những ngọn cờ đầu dẫn lối giấc mơ đó, đến nay đã không còn. Thiếu nữ tên Donna kia, không, là ngài Vô Cùng Cực viện trưởng kia, đang muốn làm gì.
Không lẽ họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gioi-khach/1990141/chuong-177.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.