_ Buông ta ra, họ La ngươi mà còn ép ta nữa thì đừng trách ta kêu người tống cổ ngươi ra sa mạc, thật uổng tấm lòng của ta khi lôi ngươi vào đây mà.
_ Lý Bá ơi Lý Bá, trung thực một chút đi, chuyện ngươi kể không phải quá hoang đường hay sao. Ngươi họ Lý, không phải họ Tạ, làm gì có chuyện lần thí luyện này ngươi được bọn họ trải thảm cho như thế chứ.
Lý Bá vẫn ra sức giãy giụa, cố gắng thoát khỏi thế kẹp cổ tra khảo của La Thần, chỉ là luận chiến lực, Lý Bá hắn còn lâu mới bằng được, dù sao Lý Bá hắn là cơ giới sư, sức tay chân sao bằng được cơ giới sĩ như La Thần.
_ Đừng nghĩ ai cũng như ngươi, Lý Bá ta là người có nhân phẩm, lời ta nói ra chắc như đinh đóng cột, lừa gạt ngươi, hừ, chỉ làm giảm thân phận của ta.
La Thần cũng biết được là Lý Bá không nói dối, chút hành hạ này coi như nghi thức ăn mừng gặp mặt của hai người. Không phải là La Thần hoàn toàn tin tưởng cái nhân phẩm gì đó của Lý Bá, chẳng qua nếu lời Lý Bá nói là dối, thì nói dối cũng ngu quá đi, người làm huynh đệ của hắn không thể quá tệ như vậy.
Lý Bá kia số hưởng, vào sa mạc thí luyện là lập tức thấy trạm dừng chân này trong tầm mắt. Bước vào thì được tặng chức ông chủ nhỏ, thong thả ngồi mát ăn bát vàng. Vừa nghe đã khiến người khác sôi gan.
La Thần buông tay, mặc kệ Lý Bá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gioi-khach/1990128/chuong-183.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.