Hứa Huy không kiên nhẫn quay đầu đi, tiếp tục đùa nghịch di động, “Có chuyện mau nói, có rắm mau thả, không nói không rắm thì yên tĩnh mà ăn cơm của mày đi.”
Liêu Thắng Anh bình thường quen đùa nghịch cùng gã, cũng không so đo, đặt mông ngồi xuống đối diện, chọn vài món ngon nhanh chóng ăn.
“Không phải nói hôm nay mày ăn sinh nhật cùng mấy ông bà già sao, sao lại một mình chạy đến đây ăn mảnh?”
Hứa Huy vừa nghe hắn nhắc tới việc này liền nổi giận, đem những lời lải nhải vừa rồi thuật lại một lần, cuối cùng tổng kết lại một câu, “Đàn ông hai mươi sáu tuổi còn chưa kết hôn có phải đều nên bắn chết?”
Liêu Thắng Anh cười rũ ra, vừa cười vừa nói, “Nhà mày quá phong kiến, anh trai tao đã ba mươi hai, ông bà già nhà tao còn chưa bao giờ nói ổng một câu.”
Hứa Huy lắc đầu không thể tin, “Mẹ nó, thật hâm mộ anh trai mày.”
“Với cái tiêu chuẩn cao như mặt trăng của nhà mày, mày có thể tìm được vợ mới là có quỷ.”
“Đó là tiêu chuẩn của bọn họ, liên quan quái gì đến tao. Chỉ cần tao thích, quan tâm mấy tiêu chuẩn kia làm gì, cứ thế mang về nhà là được.”
“Ha ha, không sợ ông bà già băm mày ra?”
“Muốn băm tao còn phải bước qua bà nội tao đã, một nhà còn trông vào tao nối dõi tông đường đấy, ai dám đụng đến tao?”
“Thôi đi, nhìn mày kiêu ngạo kìa. Nói thật, nhiều năm như vậy, mày thật chưa bao giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gioi-be-thang-toi/3167084/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.