Tan tầm điểm danh xong, Đại Cương vẻ mặt như kẻ trộm cười ôm lấy anh, “Người anh em hôm nay đi với tôi đi!”
“Đi đâu?””Đi rồi sẽ biết.”
“Không đi được không?”
“Không được, không nhận ra tôi đang bắt cóc à?”
Bị đoàn người bắt cóc đến khách sạn, nhìn thấy người sớm chờ ở đó, Ngô Cảnh An mới biết mình thực sự lên nhầm thuyền giặc.
Tới khi ngồi xuống vẫn bị Khổng Tân oán giận, sau đó lại kéo tay người bên cạnh đòi đổi chỗ, anh suýt chút nữa bị nước miếng dìm chết đuối.
Sau khi mọi người ngồi xuống, Hứa Huy bưng chén rượu đứng dậy, cười nói, “Hôm nay mời mọi người ra đây không vì chuyện gì khác, chủ yếu là thời gian trước tôi cùng Ngô Cảnh An mâu thuẫn làm phiền toái mọi người, chén đầu này tôi kính mọi người, xem như cảm ơn.” Vừa dứt lời, một ly rượu đã vào bụng.
Ngô Cảnh An không tình nguyện mà nâng chén rượu, trong lòng nói thầm, trong hồ lô tên nhà giàu này lại tính toán bán thuốc gì đây không biết.
Dù sao cũng không phải chuyện tốt.
Cũng đừng nghĩ Ngô Cảnh An lòng dạ hẹp hòi, theo lý mà nói, một người vừa đánh nhau với anh đồng thời lại tăm tia bạn gái anh, anh sẽ tốt bụng mà giúp hắn sau đó lại mời hắn ăn cơm sao, cứ như vậy mà biến chiến tranh thành tơ lụa sao?
Hừ hừ hừ, nếu không phải vì Lâm Giai Giai, Ngô Cảnh An cùng Hứa Huy chính là hai kẻ xa lạ tám đời cũng chẳng liên quan.
Hiện tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gioi-be-thang-toi/3167057/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.