Kế tiếp đi làm, tan tầm, ăn cơm, đi ngủ, thỉnh thoảng đánh bài, uống rượu, sinh hoạt, trăm ngày như một.Muốn nói Ngô Cảnh An cảm thấy có gì thay đổi, thì là thái độ của con nhà giàu với anh, hoặc thái độ của anh với con nhà giàu.
Gần đây Lâm Giai Giai có chút khang khác, không còn xa cách với Hứa Huy như trước, cô ta bây giờ, có đôi khi sẽ chủ động gọi điện qua, tán gẫu vài câu, vì thế, ngày hôm sau, Hứa Huy lại hối hả chạy tới.
Hai người cũng thật sự ăn ý, trong mắt tôi không có cậu, trong mắt cậu không có tôi, coi đối phương là người trong suốt.
Hứa Huy cùng Lâm Giai Giai trò chuyện vui vẻ không kiêng kỵ gì, Ngô Cảnh An bịt tai đọc hết một quyển tiểu thuyết huyền huyễn.
Ngày như vậy, cũng bình an vô sự.
Chỉ là gần đây, phân xưởng lại đổi chủ nhiệm, chủ nhiệm mới đốt ba đống lửa, đốt cho mỗi người đều không tốt!
Mỗi vị lãnh đạo đều có phong cách lãnh đạo riêng, vị này thì đặc biệt coi trọng vệ sinh, từng chỗ chạm qua đều phải sạch bụi, động cơ điện phải dùng bàn chải đánh răng đánh từng cái rãnh, góc tường góc phòng mà có chút mạng nhện chút phân gián, mỗi lần phạt năm đồng, thủy tinh, đây đâu phải thủy tinh, có biết thủy tinh là trong suốt không?
Một phen quét tước dọn dẹp, dù Ngô Cảnh An là một gã đàn ông bảy thước cũng ăn không tiêu.
Hôm nay Hứa Huy lại tới phòng trực ban, Ngô Cảnh An rất phối hợp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gioi-be-thang-toi/3167031/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.