Cảm giác ngủ say đến khi tự nhiên tỉnh.
Lúc mở mắt ra, Ngô Cảnh An còn có chút lưu luyến.
Giấc mộng kia, rất chân thật, chua xót đến nỗi anh không muốn tỉnh lại.
Chỉ là muốn tìm một người bạn sống cùng nhau, sao lại khó như vậy?
Nhắm mắt lại, Ngô Cảnh An ép buộc bản thân xua tan đi những ý tưởng tiêu cực kia. Dù có khó bao nhiêu, anh vẫn phải sống, cứ nghĩ mấy chuyện này, có khi lại có một ngày liền thần kinh thất thường, lấy bình axit đi tạt người nào đó…
Thở dài, anh duỗi người, tay đặt lên…
Cảm giác ấm áp, mềm mại, đây là…
Ngô Cảnh An mãnh liệt mở mắt ra.
Trước mắt nằm một anh đẹp trai khiến người ta nín thở, còn có vẻ ngủ rất say.
Phản ứng đầu tiên hiện lên trong đầu Ngô Cảnh An chính là nghĩ lại xem số axit anh đem từ xưởng về để chùi WC để ở chỗ nào nhỉ?
Da mặt người này quả thật là muốn dày bao nhiêu thì có bấy nhiêu, biết rõ lúc này mình ý tưởng muốn chém chết gã cũng có, còn có thể dũng cảm không sợ chạy tới đây, ngủ trên giường anh, còn thiếu ôm lấy anh nữa thôi.
Đến làm chi?
Đến khoe khoang thành công của gã?
Đến cười nhạo thất bại của anh?
Ngẫm lại những lời hùng hồn lúc đó của bản thân, toàn bộ đều bị người này đập vụn thành bột phấn, đến cuối cùng, ngay cả mình cũng thành trò cười.
Hứa Huy, cậu còn là người sao?!
Không buồn ngủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gioi-be-thang-toi/3166977/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.