Lòng nóng như lửa đốt mà đuổi tới tiểu khu XX, Hứa Huy xuống xe liền muốn chạy ngay lên lầu, nhưng khóe mắt liếc thấy hình bóng một người làm gã dừng bước.
Ngô Cảnh An cầm túi đồ dùng hằng ngày mới mua ở siêu thị trong tay đi về nhà, vừa ngẩng đầu, đã thấy người đàn ông kia vẻ mặt khẩn trương đứng ở dưới lầu.
Ngô Cảnh An đã từng nghĩ sau này gặp lại Hứa Huy nên đối mặt như thế nào.
Đã lâu không gặp.
Một câu chào hỏi bình thản, có lẽ Hứa Huy sẽ khinh thường mà hừ một tiếng, có lẽ Hứa Huy sẽ không coi ai ra gì mà đi qua.
Anh chỉ không nghĩ tới, sẽ gặp lại sớm như vậy.
Mặt anh bị thương, dù tỏ ra bình thản cũng sẽ có vẻ buồn cười.
Anh cái gì cũng không nói.
Hứa Huy cũng yên lặng mà nhìn anh chăm chú.
Bọn họ, đã đi tới hoàn cảnh tương đối không có gì để nói.
Tình yêu bị vấy bẩn, không quay về được.
Cây hòe trong tiểu khu nở hoa đầy cành, trong không khí tràn ngập hương thơm nhàn nhạt, mấy đứa trẻ nghịch ngợm cầm sào trúc thật dài đến chọc, cho từng chuỗi hoa hòe nở rồi chưa nở trắng tinh vào túi ni lông.
Trên ghế dài sơn trắng, hai người im lặng chia ra ngồi ở hai đầu.
Tách ra chỉ nửa tháng, lại xa cách như đã hơn nửa năm.Bọn họ dần dần trở thành người xa lạ.
Ngô Cảnh An rất muốn lấy thuốc ra hút một hơi, loại im lặng bất đắc dĩ này,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gioi-be-thang-toi/3166936/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.