Thời điểm thời tiết bắt đầu nóng lên, Liêu Thắng Anh tìm được mùa xuân thứ hai của hắn.
Hứa Huy nhận được điện thoại, hẹn buổi tối gặp mặt ở nhà ăn XX, giới thiệu bạn gái nhỏ nhắn xinh đẹp thanh lệ thoát tục của hắn.
Ấn tượng đầu tiên của Đàm Tình cho Hứa Huy đúng như Liêu Thắng Anh đã nói – tri thư đạt lễ, tự nhiên hào phóng.
Liêu Thắng Anh nằm úp sấp bên tai Hứa Huy, dùng âm lượng có thể để cô nghe thấy nói: “Thế nào, Tình Tình nhà tao có phải là nữ thần hoàn mỹ ôn nhu hiền lành vừa có mỹ mạo vừa có trí tuệ?
Đàm Tình cười, “Anh đừng nghe anh ấy lắm lời, anh ấy ấy à, có hỏng chuyện cũng là từ cái miệng này mà ra.”
Hứa Huy liếc người đàn ông vẻ mặt hoa si bên cạnh một cái, không cần Đàm Tình nhiều lời, gã cũng biết thằng bạn hai mươi mấy năm của mình là đức hạnh gì.
Cả bữa cơm Liêu Thắng Anh đặc biệt dành để ca ngợi đủ loại ưu điểm của nữ thần nhà hắn, cô gái ngược lại không nói nhiều lắm chỉ cúi đầu cười, đôi đũa trong tay cẩn thận nhặt xương cá, cuối cùng đem miếng thịt cá gắp sang cho Liêu Thắng Anh.
Hứa Huy đột nhiên nhớ tới Trần Thiến, theo Liêu Thắng Anh vài năm, có lẽ là do quá quen thuộc, loại chi tiết nhỏ này cô ngược lại không quá để ý.
Đàm Tình đem những ưu điểm của một tình nhân hoàn mỹ thể hiện vô cùng nhuần nhuyễn.
Liêu Thắng Anh thừa dịp Đàm Tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gioi-be-thang-toi/3166904/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.