Sáng sớm hôm nay, Liêu Thắng Anh hẹn Hứa Huy đi ra ngoài ăn cơm.
Đàm Tình đương nhiên đi cùng, trong bữa ăn hai người không ngừng khoe ân ái, làm Hứa đại thiếu chịu đủ tra tấn tình cảm bị đả kích lớn.
“Hai người cứ ở đây ngọt ngấy đi, tao đi về trước.” Nói xong, liền đứng dậy muốn đi, Liêu Thắng Anh rốt cuộc phát hiện lương tâm, khuyên can mãi mới giữ người lại được.
Liêu Thắng Anh gắp thức ăn đầy chén cho gã, nhíu mày nói: “Mày thì sao, không phải chỉ là bị Vương mẫu nương nương phát hiện thôi sao. Kỳ thật cũng rất tốt, thừa dịp này cùng người nọ giải tán đi! Hai năm, hai năm nha, đại thiếu gia của tao, mày còn chưa chơi đủ sao! Người như mày, còn đóng tình thánh, mày nhìn dáng vẻ của mày có giống không!”
Không đợi Hứa Huy phát biểu, Đàm Tình đã không đồng ý.
“Nha, hai năm là đủ, theo ý của anh, chúng ta cùng nhau hai năm là có thể giải tán phải không?”
Liêu Thắng Anh nâng đá tự đập chân mình, Hứa Huy thích ý ngồi một bên uống rượu nhìn người nọ thề thốt cam đoan liên tục thuận tiện biểu diễn trò cười tự vả miệng.
Lúc Trương Âm đuổi tới, Liêu Thắng Anh vừa mới dỗ được Đàm Tình, đang lau mồ hôi lạnh, Trương Âm mang đến một quả bom tin tức.
Thoáng nhìn Đàm Tình đi toilet, Trương Âm mới chậm rãi mở miệng, “Hôm qua có một nữ bệnh nhân được đưa vào bệnh viện, vừa khéo, tao vừa lúc tan tầm đang ở đó có liếc qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gioi-be-thang-toi/3166897/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.