Anh tỉnh, chậm rãi mở to mắt.
Trời đã sáng choang, ngoài cửa sổ dưới lầu, chú Lý đang dẫn Tiểu Kinh nhà mình đi bộ trong vườn hoa, chuông xe đạp của dì Lý đinh đinh đang đang.
Nhưng tiếng gọi trong mộng kia vẫn không nhẹ không nặng kêu gọi bên tai.
Cảnh An.Giọng nói rõ ràng quen thuộc kéo tỉnh anh khỏi giấc mộng không chân thật.
Ngô Cảnh An có chút khổ sở nhắm mắt lại.
Hai năm, Hứa Huy đã ăn sâu vào trong lòng anh, mà anh ngay cả mơ một giấc mộng hạnh phúc đơn giản cũng không được cho phép.
Rõ ràng đã nói muốn giải thoát, muốn rời khỏi, nhưng kỳ thật nơi đáy lòng người không buông được nhất lại là chính mình.
Ngô Cảnh An thở dài một tiếng từ trên giường đứng lên mặc quần áo tử tế, vừa mới mở cửa ra chợt nghe thấy động tĩnh truyền tới từ phòng bếp.
Anh theo tiếng đi đến, thấy Tỉnh Trình ăn mặc chỉnh tề đang chuẩn bị bữa sáng.
Sáng sớm Ngô Cảnh An liền phát hiện, vẻ mặt Tỉnh Trình lúc nấu cơm rất chuyên chú, giống như đang làm một công việc cực kỳ nghiêm cẩn.
Năm tháng là cỗ máy rèn luyện con người tốt nhất. Thiếu niên trong trí nhớ ngay cả trứng ốp la cũng không làm được, người đàn ông hiện giờ lại có thể tạo hình trứng ốp thành mấy chục loại hoa.
Xắn tay áo, mặc tạp dề, Tỉnh Trình đang cắt hành lá, rau dưa màu xanh đã thái nhỏ xen lẫn màu vàng của gừng, bếp lửa bên cạnh đang đun gì đó, phát ra âm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gioi-be-thang-toi/3166887/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.