Thân mình Hứa Huy cứng đờ, trái tim cố gắng chống đỡ bị những lời này đả kích tan tác, tiết mục mềm mỏng này rốt cuộc không diễn nổi nữa.
Gã xoay người, đưa lưng về phía người kia, lạnh lùng hỏi một câu, “Em nói cái gì?”
Ngô Cảnh An nhìn bóng dáng gã, nắm chặt nắm tay quyết tâm nói: “Mặc kệ cậu lại làm chuyện gì cũng thế, tôi sẽ không khuất phục, cũng sẽ không chấp nhận cậu nữa. Để lại cho tôi một đường sống đi, nếu cậu muốn giết chết tôi, Hứa Huy, tôi cũng sẽ không xuống địa ngục một mình. Cậu xem rồi làm đi!”
Tình yêu của bọn họ lại đã tới nông nỗi này.
Yêu biến mất, hận sinh ra, bọn họ cũng không ngoại lệ mà coi đối phương thành kẻ thù không thể tha thứ, liều mạng anh chết tôi sống.Đây là sự bi thảm nhất của ái tình.
Đến cuối cùng, chỉ có thể còn lại kết cục này.
Ngô Cảnh An nói xong những lời này, mãnh liệt nhắm mắt, cắn răng áp chế chua xót nảy lên trong lòng.
Xoay người, anh không muốn phải nhìn thấy tên khốn kiếp mình từng muốn ở bên cả đời này.
Vừa bước ra được nửa bước lưng đã bị vật nặng đập mạnh một cái, đau đến mức anh loạng choạng một cái.
Phía sau phát ra động tĩnh, Ngô Cảnh An mãnh liệt quay đầu lại – Hứa Huy ngã ngồi dưới đất, nạng bên tay gã chỉ còn một cây.
Hứa Huy dùng tay chống đất, ngẩng đầu, hai mắt quật cường trên khuôn mặt chồng chất vết thương gắt gao dán chặt lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gioi-be-thang-toi/3166872/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.