Khi Ngô Cảnh An về đến nhà đã là chín giờ rưỡi tối, tâm tình ủ rũ mở cửa nhà, một người đàn ông trung niên xa lạ say rượu đứng trước mặt anh.
Ngô Cảnh An: “A, thật xin lỗi, tôi nhầm nhà.”
Vừa định ra cửa, lại nhìn thấy chìa khóa đang còn cắm trong ổ. Không đúng, anh dùng chìa khóa mở cửa, làm sao lầm được!
Còn chưa kịp hiểu ra sao, trong phòng truyền đến giọng nói của Hứa Huy, “Em về rồi.”
Người đàn ông trung niên lảo đảo trở về phòng ăn, Ngô Cảnh An đóng cửa vào nhà, lúc này mới thấy rõ tình hình trong phòng.
Bốn năm người đàn ông ngồi vây quanh bàn ăn, uống rượu đến mặt đỏ tai hồng.
Hứa Huy cũng uống không ít, vẻ mặt say rượu xoay người đi tới, “Giới thiệu với em, đồng nghiệp của anh, Vương Kỳ và Triệu Xương em gặp rồi, bên này là Phương Vĩ, Đại Quốc và Lý Gia Văn.” Sau đó hướng về phía mọi người nói tiếp, “Đây là…”
Lời còn chưa dứt, một người đàn ông đã cười, “Anh họ cậu phải không, đã gặp rồi, còn làm thay cậu mấy ca. Thì ra hai cậu ở cùng nhau.”
Hứa Huy cười cười, “Mọi người uống tiếp đi.” Lôi kéo Ngô Cảnh An đến bên sô pha phòng khách, “Sao về sớm vậy, không phải nói còn có liên hoan sao, cứ tưởng em phải nửa đêm mới về.”
Ngô Cảnh An rũ mắt, “Uhm, trong nhà lão Lô đột nhiên có việc, nên giải tán.”
Không nói nữa, Ngô Cảnh An vào toilet, đóng cửa lại vặn mở vòi nước, nhìn chính mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gioi-be-thang-toi/3166844/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.