Ngày hôm sau, Hách Thời liền hủy bỏ hôn lễ, cũng chia tay với Vi Vi.
Vi Vi khóc hỏi hắn vì sao, câu trả lời của hắn chân thật, tàn nhẫn, “Thật xin lỗi, anh chưa từng yêu em.”
Ba Hách Thời tát cho hắn một cái thật mạnh, mẹ hắn vô cùng đau đớn hỏi hắn, đến cùng vì cái gì phải như vậy.
Hách Thời giương mắt nhìn cha mẹ hắn, trịnh trọng nói ra những lời chôn giấu trong lòng nhiều năm.
“Con thích đàn ông, đời này cũng không có khả năng kết hôn, hi vọng ba mẹ có thể tôn trọng, tiếp thu quyết định của con.”
Thú nhận lớn mật của hắn đánh vỡ bình tĩnh trước nay của gia đình này, Ba hắn nổi trận lôi đình, mẹ hắn hầu như ngất đi, Hách Thời từ đầu tới cuối vẫn im lặng mà ngồi ở chỗ kia, mặc cho hai người khuyên, mắng mỏ, tức giận như thế nào cũng không có chút ý định thay đổi nào.
Vài ngày sau, hắn không đi làm, ba hắn hạn chế hắn ra cửa, mẹ hắn khóc cầu hắn đi tìm Vi Vi trở lại, trải qua cuộc sống bình thường.Mấy ngày nay, Hách Thời ăn rất ít, tâm tình của hắn vẫn luôn nặng nề, mỗi ngày ngồi trước cửa sổ nhìn phong cảnh bên ngoài, nghe một bài hát cũ trong di động.
Hứa Huy và Liêu Thắng Anh đến thăm hắn, Hách Thời cũng sẽ gật gật đầu với hai người, nói vài câu không liên quan gì đến đau khổ, nhưng cũng không nở nụ cười nào.
Hứa Huy mấy lần muốn nói lại thôi, Liêu Thắng Anh nhìn hắn như vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-gioi-be-thang-toi/3166804/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.