Chương trước
Chương sau
Nguyên Tích lập tức động cổ tay, mở ra máy liên lạc, tiếng kết nối liên tục vang lên trong sự tĩnh lặng của căn phòng, đã lâu mà không có người đáp lại, cuối cùng tắt lịm.
Sắc mặt Nguyên Tích biến đổi. Từ khi y quen biết La Tiểu Lâuđến giờ, trừ lần máy liên lạc bị Arthur ném trước đây, cho tới bây giờ chưa từng có chuyện La Tiểu Lâu không đáp lại y. Nguyên Tích vắt lông mày, lại liên lạc La Thiểu Thiên, lần này thì máy đã nhanh chóng báo rằng không thể liên lạc được.
Một vị sĩ quan phụ táđưa Ngô Thu ra ngoài, an bài người trông coi Ngô Thu, lại dặn hắn tuyệt đối không thể kể với ai khác những điều hắn vừa nói, mới quay lại phòng.
Lúc này Nguyên Tích đã âm trầm mà thay đổi đối tượng liên lạc là Lăng Tự. May thay, rất nhanh thì liên lạc thành công.
Nguyên Tích sắc mặt rất đáng sợ nhưng âm thanh lại dị thường bình tĩnh mà hỏi han “La Tiểu Lâu cùng La Thiểu Thiên đang làm cái gì vậy?”
Lăng Tự sửng sốt hai giây mới trả lời “Điểm đến của tôi cùng La Thiểu Thiên khác nhau, ba giờ trước chúng ta đãđi khỏi đế đô. Phi thuyền của bọn họ giờ hẳn đang trên đường, đại khái vào vùng không có sóng, không thể nhận tín hiệu. Sao thế, ngươi có chuyện gì gấp cần tìm bọn họ?”
Nguyên Tích nhắm mắt lại, sau đó nói “Có việc, được rồi, tôi sẽ liên lạc bọn họ sau”.
Sau khi chấm dứt cuộc điện thoại, Nguyên Tích đứng dậy đi ra ngoài. Vị sĩ quan phụ tá do dự một chút mới lên tiếng “Điện hạ, ngài bình tĩnh một chút. Nếu giờ ngài buông hết thảy đi tìm vương tử phi điện hạ thì ngài mai khi đám người liên bang công bố thân phận của vương tử phi xong, ngài ấy chính là tội nhân của toàn bộ đế quốc cùng liên bang, thời thời khắc khắc sẽ bị đuổi giết. Mà tất cả những chuyện này, chỉ có ngài mới có thể thay đổi được … ngài đã tra xét được một nửa rồi …”
Nguyên Tích vừa đi tới cửa nghe vậy thì dừng lại. Trên mặt y nhìn không ra biểu tình gì, nhưng khí thế làm người ta sợ hãi lại không ngừng toát ra.
Lúc mà vị phó tướng cảm thấy hắn sắp không can nổi Nguyên Tích nữa thì Nguyên Tích đã từ từ xoay người, sau đó trở về trước bàn làm việc và nói “Farrel, ngươi giúp ta đến đó, sau lúc này đây, vô luận ông nhận được tin gì, mệnh lệnh gì cũng không cần để ý, ông chỉ cần nhớ rõ, nhiệm vụ của ông là giúp tôi bảo hộ em ấy”.
Người sĩ quan tên Farrel thật sâu khom lưng một cái sau đó nhanh chóng đứng dậy đi ra ngoài. Lúc đi ra đến cửa, hắn quay đầu lại nhìn về phía Nguyên Tích, khuôn mặt Nguyên Tích đã ẩn trong một góc tối của căn phòng, nhìn không rõđược thần sắc.
Sĩ quan phụ tá cảm thấy trong lòng dấy lên một trận bất an. Loại không khí bình tĩnh đến quỷ dị này đã không giống biểu hiện thường ngày của Nguyên Tích điện hạ.
…..
Hai mấy giờ sau, Roadđẩy ra cửa ban công của Nguyên Tích. Tuy rằng vừa bước vào cửa hắnđã hối hận,đáng lẽ chẳng nên đi vào căn phòng âm u đầy sát khí này của vương tử điện hạ nhưng hắn cũng chẳng dám chạy ra ngoài ngay lập tức. Tin tức mà hắn nhận được vô cùng quan trọng, nhất định phải hội báo ngay lập tức.
……
Nói cách khác, Thiều Dung chính là dị thú mà Tô Vân mang về nuôi lớn lên? Trong tay bọn họ đã sớm có cách để khống chế dị thú rồi!” Nguyên Tích nắm bắt phần tài liệu kia rồi nói.
Buông tư liệu, Nguyên Tích tiếp túc cho Road ra ngoài an bài nhiệm vụ “Tộc Bóng đã tới hôm kia rồi, bọn họ đang ở căn cứ huấn luyện đặc biệt, ngươi đem tư liệu lấy lại đây đi, tranh thủ thời gian ngắn nhất mà báo ra ngoài. Sau đóđi điều tra phương pháp khống chế dị thú của Tô Vân. Mấu chốt nhất chính là, điều tra xem Tô Vân cùng Nguyệt Trác lúc đóđã làm cái gì”
“Rõ! Điện hạ, thần lập tức đi!”Roadđứng dậy đang định đi khỏi, lại lo lắng mà liếc nhìn Nguyên Tích, cuối cùng vẫn nói ra câu khuyên nhủ “Điện hạ, ngài đã ba ngày không nghỉ ngơi rồi, cho dù là vì vương tử phi điện hạ, ngài cũng nên bảo trọng thân thể …”
“Tôi không sao” Nguyên Tích thản nhiên mà nói.
……..
Sau lần Roadđi vào văn phòng của Nguyên Tích, trừ sĩ quan phụ tá cần vào để hội báo tình huống, không có ai chịu tiếp cận văn phòng của vương tử điện hạ nữa. Mãi cho đến khi Nguyên Triệt đẩy ra cửa bước vào.
“Có chuyện gì xảy ra?” Nguyên Triệt ngồi xuống ghế salon rồi hỏi “Em đem La Tiểu Lâu đi chính là vì để có thể danh chính ngôn thuận cả đêm không về ngủ sao?”
Nguyên Tích ngẩng đầu, mơ mơ màng màng mà nhìn Nguyên Triệt ngồi kia cười nhạo mình. Đang định nói chuyện thì Nguyên Triệt bỗng nhiên biến sắc. Anhđứng lên, đẩy Nguyên Tích ra một bên, chính mình ngồi xuống vị trí của em trai.
Trước mặt Nguyên Tích chính là một đoạn video về cuộc sống thường nhật của sở trưởng Cư Nguyên – sở trưởng Quái dung sở mà Hạ Tá vừa truyền tới. Khác với công việc bận rộn hô phong hoán vũ, cuộc sống của Cư Nguyên dị thường nặng nề, suốt hai mấy giờ trong video mà hắn cũng chỉ nói có một câu.
Đây là đoạn mà Nguyên Tích cố ý chọn ra, trước đó còn có một vài đoạn nữa, nhưng Cư Nguyên một câu đều không nói. Nguyên Triệt nhìn chằm chằm người trên màn ảnh, sắc mặt càng lúc càng khó coi.
Cuối cùng, Nguyên Triệt quay đầu hỏi em trai “Ai vậy? Sao ngươi lại điều tra hắn?”
“Hắn là Cư Nguyên, là sở trưởng của Quái dung sở, nguyên nhân emđiều tra hắn sao? Anh cứ xem con chip màLa Tiểu Lâu phát hiện này trước đã”. Nguyên Triệt mở ra đoạn video của Cao Thần thượng tướng.
Sau khi xem xong, Nguyên Tích nhìn về phía Nguyên Triệt “Căn cứ đoạn video này, em hoài nghi Tô Vân, Nguyệt Trác cùng Cư Nguyên từng lừa dối chúng ta một việc trong tràng chiến tranh với dị thú trước đây”.
Nguyên Triệt giễu cợt cười một tiếng “Giờ là lúc điều tra tràng đại chiến trước đây sao? Emđiều tra cái này là vìLa Tiểu Lâuđúng không?”
Nguyên Tích không có phủ nhận, Nguyên Triệt tựa người vào ghế, im lặng hai giây sau mới lên tiếng “Nhưng thôi, may màemđiều tra đến bọn họ. Tên Cư Nguyên này chính là một trong những người bắt cóc anh rồi đặt anh trong dinh dưỡng dịch trước khi ta bị cuốn vào Bụi động”.
Nguyên Tích sững sờ mà nhìn Nguyên Triệt “Chính là hắn sao”.
“Anh nhận được thanh âm của hắn. Đi thôi, em không cần âm thầm điều tra nữa, giờ chúng ta có thể bắt hắn, lấy danh nghĩa là nghi phạm trong việc bắt cóc anh” Nguyên Triệt lạnh lùng cười, lấy từ trong nút không gian ra một cái vòng cổ “Anh nghĩ, vân tay trên cái này hẳn là sẽ có của hắn”.
Bốn giờ sau, Nguyên Tích cùng Nguyên Triệt dẫn người xuất hiện ở một cái tiểu hành tinh cách đế đô không xa.
Khi mà đại môn của Quái dung sở cùng hàng rào phòng ngự cực mạnh bị đánh bật ra, người bên trong hiển nhiên còn mang vẻ mặt ngỡ ngàng. Sau khi nhìn rõ Nguyên Triệt cùng quân đội đi từ phi thuyền xuống, Cư Nguyên – sở trưởng nơi này cũng hơi chút kinh hoảng nhưng lập tức liền bình tĩnh lại, trên mặt hiện lên một nụ cười kỳ lạ “Thật không ngờ, ngươi thế mà có thể tìm tới nơi này. Nhưng mà,đã quá muộn rồi, sự tình đãđược định sẵn kết cục, ở chỗ này cũng chẳng để làm gì nữa, ta cũng không định ở lại đây chơi đùa với các ngươi”.Dứt lời, thân hình Cư Nguyên chợt lóe, nhanh chóng chạy hướng phòng làm việc, tộc độ nhanh đến mức khoa trương. Không để cho đám người vừa xông vào có thể có cơ hội suy xét đuổi bắt mình, khóe miệng Cư Nguyênvẫn mang theo một nụ cười nhạo, tốc độ của hắn làm chẳng ai có thể nghĩ đến hắn thoạt nhìn đã hơn ba mươi. Dù bọn Nguyên Tích có chuẩn bị màđến, cũng không ai có thể lưu lại hắn.
Thế nhưng, không đến một giây, thân ảnh đầy hăng hái của Cư Nguyên chợt ngừng lại, một đạo thân ảnh màu đen hung hăng chắn ở trước mặt hắn, còn hai bên đều là vách tường kim loại.
Nguyên Tích lạnh lùng mà nhìn hắn “Nếu ta là ngươi, ta sẽ không tự tin như vậy đâu”.
Cư Nguyên không thể tin được. Tư liệu của vương tộc hắn đã cố ýđiều tra qua. Cho dù cấp bậc gen của vương tộc quả thực cường đại thật, nhưng cũng không khoa trương đến mức này. Hành động của y rõ ràng đã không hề thua kém người có gencấp 3s rồi…
Nhưng mà, Cư Nguyên cũng chẳng có cơ hội mà lo nghĩ nhiều thế, kình phong đã chém tớitrước mặt. Cư Nguyên cố gắng nghiêng người, hắn biết phương hướng để né tránh … nhưng cuối cùng, hắn vẫn không tránh được động tác của Nguyên Tích. Tốc độ của Nguyên Tích thật sự quá nhanh. Cư Nguyên bị một cước đầy hung hăng bắn ra ngoài, tiếp theo, không đợi hắn đứng dậy, một thanh kiếm lóe quang mang đã nhằm ngay mặt hắn màđâm xuống.
Đồng tử của Cư Nguyên co rụt lại, lập tức nhắm hai mắt. Thế nhưng, nháy mắt khi mũi kiếm sắp đâm vào đầu hắn thìđột nhiên trệch sang một bên, xiên vào bả vai hắn, ngay sau đó, cả vai và mặt hắn đều nhói lên, vai thì bị kiếm đâm, mặt thì bị một cái nắm đấm phang vào.
Nguyên Triệt nhìn thằng em đang tìm nơi trút giận của mình, bình tĩnh nói “Em còn chuyện quan trọng hơn để làm đấy”.
Nguyên Tích bình ổn lại cảm xúc, đứng lên, cho người đem Cư Nguyên còng lại, cùng Nguyên Triệt cùng nhau tiến vào trụ sở của Quái dung sở. Mấy cái nhân viên chuyên nghiệp đã bắt đầu phá mã khóa cửa văn phòng cùng mật khẩu bảo vệ tài liệu mật.
Tại phòng làm việc của sở trưởng, Nguyên Tích phát hiện trong phòng còn có một cái cửa kim loại dày cộp, sau khi mở cửa, bên trong là một cái phòng thí nghiệm lạnh.
Mà Cư Nguyên – từ lúc bị nắm đến giờ vẫn chưa có biểu cảm gì mấy, sau khi nhìn thấy Nguyên Tích đi vào căn phòng đó thì con ngươi bắt đầu hiện lên ánh âm trầm.
Ngọn đèn sáng lên, Nguyên Tích mới phát hiện, gian phòng thí nghiệm này cũng không có giống như những gìy tưởng tượng: tràn đầy bộ phận cơ thể với máu me, những bộ phận người hay dị thú bị giải phẫu … ngược lại, bên trong là những bộ thi thể người –đầy đủ (vẫn còn nguyên vẹn)!
Những bộ thi thể này đều được cho đông lại để bảo tồn, gương mặt vẫn rất sống động.
Hai gã trợ thủ pháp y đi tới kiểm tra, kinh ngạc mà nói “Điện hạ, những người này … họ còn sống!”
Nguyên Tích sửng sốt, nhìn nhìn những người đang ngủ say kia “Xác nhận thân phận của họ, nghĩ biện pháp cho họ tỉnh lại”.
Oooo
Nguyên Tích ly khai phòng thí nghiệm, mười mấy phút đồng hồ sau, có người chạy lại báo “Điện hạ, những người này đều là những người đã mất tích trước đây, ngành nào cũng có, nhân viên trong quân bộ cùng chính phủ nhiều hơn cả, còn có cả mấy người thấy làm đơn xin nghỉ phép, còn chưa được liệt kê làđã mất tích”.Một người khác thì bổ sung “Cũng không phải tất cả những người trong đóđều còn sống, nội sườn của tủ đông lạnh có phát hiện được hai cỗ thi thể, khả nghi là, nguyên nhân tử vong của hai cỗ thi thể này giống như những quan quân của quân bộ mấy hôm trước”.
Nguyên Tích thần sắc vừa động “Cứ mang về đã rồi tiến hành so sánh”.
Vừa dứt lồi, người đang chế trụ Cư Nguyên bỗng nhiên kinh kêu lên một tiếng, Nguyên Tích cùng Nguyên Triệt quay đầu lại, phát hiện Cư Nguyên đã gục cuống. Người bên cạnh hắn cúi xuống tra hơi thở rồi xé ống tay áo Cư Nguyên, máy liên lạc trên cổ tay hắn đã ảm đạm không ánh sáng.
“Điện hạ, Cư Nguyên … hắn đã chết”.Người quan quân kia sau khi kiểm tra, gian nan hội báo. Hắn vì sự thất trách của mình mà sắc mặt trắng bệch nói “Phương thức tử vong giống như hai cỗ thi thể vừa tìm thấy”.
Nguyên Triệt nhìn về phía Nguyên Tích “Em cũng biết là có gìđó không thích hợp đúng không”.
Nguyên Tích gật gật đầu, lại không nói gì, xoay người trở lại phòng làm việc của Cư Nguyên.
Sau mấy giờ chờ đợi trong lo lắng, nhân viên kỹ thuật cuối cùng cũng lấy được tư liệu được mã hóa trong máy tính. Bọn họ đứng dậy, đưa sấp tư liệu cho Nguyên Tích cùng Nguyên Triệt.
Nguyên Tích cùng Nguyên Triệt càng xem sắc mặt càng khó coi, cuối cùng, Nguyên Triệt nói “Chỉ riêng điểm này, tội của Cư Nguyên đã không thể tha, mà Quái dung sở cũng chỉ sợ không thoát được liên lụy”.
Trong tư liệu lấy được ghi lại không ít thí nghiệm, tất cả đều nhắm vào nhân loại, mà cái thí nghiệm cuối cùng, được gọi là“Thần tích”.
Trong thí nghiệm, bọn họ đem một loại trứng đặc biệt cấy vào cơ thể của ba người, để ba người đó là cái bình nuôi dưỡng trứng, sau đó từng năm từng năm ghi chép lại tình huống sinh trưởng của loại trứng này. Mà ba người đó chính là Nguyên Triệt, La Tiểu Lâu cùng La Thiểu Thiên.
Ghi chép về Nguyên Triệt đã bị bỏ dở mười bốn năm trước, đúng lúc mà Nguyên Triệt rơi vào Bụi động, mà La Tiểu Lâu cùng La Thiểu Thiên mỗi năm đều bị lấy máu để kiểm tra ít nhất ba lần.
Trên mỗi trang tài liệu đều có dấu hiệu hình lá phong, giống hệt hình khắc trên cái vòng cổ mà Nguyên Triệt cóđược.
Về phần trứng đấy là cái gì, trong này không hề giải thích.
Nguyên Tích ngẩng đầu nhìn Nguyên Triệt, do dự hỏi “Ca, anhđều không nói gì về chuyện ở Bụi động, vậy, cái trứng kia có còn ở trong thân thể của anh không?”
Nguyên Triệt nặng nề nhắm mắt lại “Không còn”.
Nguyên Tích đợi một lát, âm thanh trầm thấp của Nguyên Triệt mới tiếp tục “Lúc ở trong Bụi động hắn đã lấy ra giúp anh, sau đóđem anh phong ấn tại đó”.
Nguyên Triệt cũng không nói rõ‘hắn’ là ai nhưng Nguyên Tích hiểu được.
Hai huynh đệ cũng không tiếp tục nói. Nguyên Tích đã hiểu vì sao Nguyên Triệt mặc dù trải qua tràng chiến tranh nhân loại – dị thú tàn khốc kia mà Nguyên Triệt không hề cóác cảm nhiều với dị thú, kể cả chuyện y lấy La Tiểu Lâu– bán dị thú– cũng chẳng bị Nguyên Triệt kịch liệt phản đối.
Ooooo
Bọn họ đem toàn bộ tư liệu cùng những người bị đóng băng lên chiến hạm chuẩn bị đi về.
Lúc này, Road truyền tin đến. Hắn đã công bố tin tức tộc Bóng gia nhập chiến đấu. Đối với tràng chiến tranh này, tộc Bóng đúng là sự trợ giúp không thể thiếu. Tiền phương, tộc bóng hỗ trợ tinh thần lực cho các chiến sĩ, ngồi ở ghế phó lái của cơ giáp, đem đại bộ phận công kích tinh thần của bạch tuộc nhân triệt tiêu, thậm chí còn phản công bằng tinh thần lực lại một ít.
Sau khi công bố tin này, tộc Bóng trước giờ vẫn bị đuổi giết cuối cùng cũng được tiếp nhận. Mọi người đều chờ mong chuyển cơ của quân ta, trước giờ thời gian chiến đấu dài cùng hàng loạt tin tức xấu làm người người thấp thỏm lo âu, dưới tình huống này, tộc Bóng được tiếp nhận cũng chẳng phải là việc khó.
Mà tin tức xấu cùng đãđến. Nhân viên tình báo của liên bang đã gửi đến tin tức, vì chuyện của tộc Bóng, lại vì mấy giờ gần đây đều không liên lạc được La Tiểu Lâu, Nguyệt Thượng cùng Tô Lan đều quyết định công bố thân phận của La Tiểu Lâu trước giờ giao hẹn.
Bọn họ công bố trước tận hai mấy giờ … Nguyên Tích nhìn đồng hồ. Lúc bọn họ đang trên đường đến Quái dung sở. Tư liệu cóđược từ Cư Nguyên không đủ, ít nhất là không có gì có thể giúp được La Tiểu Lâu, trừ việc chứng minh cậu cũng là người thụ hại.
Nguyên Triệt lo lắng mà nhìn Nguyên Tích. Nguyên Tích lẳng lặng màđứng ở đó. Hệ thống sưởi cũng chẳng thể làm giảm được luồng khí lạnh băng bao quanh người em trai anh.
Đám nhân viên của Quái dung sở hiển nhiên cũng nhận ra điều đấy. Ngay khi nhìn thấy Nguyên Tích dẫn người đạp cổng mà vào, bọn họ đều khôn ngoan mà lách mình tránh xa, thậm chí còn không chút giãy giụa chỉ đường giúp quan quân, chỉ hy vọng những người này không cần dừng lại bên cạnh mình.
Tầng sâu nhất của Quái dung sở, có một cánh cửa kim loại thật lớn, nhân viên bình thường của Quái dung sở đều không có quyền tiến vào.
Người dẫn đường run run giọng “Sở, sở trưởng cùng trợ thủ của hắn mỗi lần làm việc đều ở bên trong”.
Nháy mắt khi cánh cửa mở ra, trời đã hơi hơi sáng, tin tức về việc La Tiểu Lâu là dị thúđã bị công bố ở cả đế quốc vàn liên bang.
Các diễn đàn trên mạng đều ầm ầm nổi sóng, mà máy liên lạc của Nguyên Tích lại dị thường yên tĩnh. Hiển nhiên, hai vị bệ hạ nguyện ý cho đứa con tìm từ ngữ để bào chữa cho vợ mình.
Nháy mắt khi cánh cửa mở ra, Nguyên Tích đi thẳng vào trong, mà Nguyên Triệt thìđi phía sau y.
Đây tuyệt đối là một không gian phong bế. Saukhi tiến vào cửa, một bầu không khí hoàn toàn tương phản so với một sở nghiên cứu khoa học mật được lộ ra. Trên dãy hành lang trắng, hai bên là những phòng thí nghiệm trong suốt, từ bức tường thủy tinh bên ngoài nhìn vào, bên trong lại chẳng có gì gọi là bí mật cả.
Nguyên Tích cùng Nguyên Triệt đi đầu nên không ai có thể nhìn đến biểu tình của họ, mà những người đi theo sau, vừa bước vào, sắc mặt đều thay đổi mãnh liệt.
“Vương, vương tử phi điện hạ?!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.