Chương trước
Chương sau
La Tiểu Lâu trợn trừng mắt nhìn dòng chữ được khắc trên thanh đoản đao, khẩu khí như thường, nhưng nội dung lại làm người ta suy nghĩ miên man, vừa thấy chính là bút tích của Nguyên Tích. Cậu thực không thể tin được là Nguyên Tích lại khắc ra một câu ấu trĩ như thế, lại càng không dám tưởng tượng việc những lời này đã bị người khác đọc được, trời, mất mặt quá…
La Tiểu Lâu vô lực dựa vào trên ghế, Hạ Tá thì nhanh chóng ngồi thẳng lại, làm bộ như cái gì hắn cũng chưa nhìn thấy, còn đầy săn sóc mà bưng rượu cho La Tiểu Lâuđể an ủi.
“Cũng may ngài không bị thương, bằng không Nguyên Tích điện hạ sẽ nổi trận lôi đình trước mặt quốc vương nơi đây mất”.
Đặt con dao vào cái hộp chứa không gian mà Nguyên Tích cho ngày hôm qua, La Tiểu Lâu quyết định quên đi câu nói kia “Bây giờ không sao rồi, đừng nói cho Nguyên Tích là con dao bị hỏng nhé, tôi sẽ tự sửa nó”.
Hạ Tá gật đầu, yên lặng mà thừa nhận rằng đây là một quyết định sáng suốt.
Dùng xong bữa trưa, cuộc tụ hội cuối cùng cũng kết thúc. Trước giờ dự hội nghị quan trọng nhất – mục đích của chuyến đi – vào đầu giờ chiều nay, La Tiểu Lâu cùng Hạ Tá rốt cuộc cũng gặp được Nguyên Tích cùng Road.
Biểu tình của Nguyên Tích không có biến hóa gì so với lúc trước khi tách nhau ra. La Tiểu Lâu thoáng thở nhẹ ra, ngắn gọn kể về cuộc tụ hội đầy nhàm chán mà mình phải tham gia…La Tiểu Lâu hỏi Nguyên Tích buổisáng đã làm những gì.
Nguyên Tích mân khóe miệng nói “Chẳng qua làđi xem buổi diễn tập quân sự cùng triển lãm thực lực của văn minh cấp 2 mà thôi”.
Ở đằng sau, Hạ Tá trao đổi cùng Road một chút, sau đó thừa dịp La Tiểu Lâu không chúý màđem chuyện của Nhã Phỉ Nhĩ buổi sáng khiêu khích La Tiểu Lâu nói (méch) với Nguyên Tích.
Nguyên Tích âm trầm sắc mặt, gật gật đầu, màánh mắt của Road nhìn La Tiểu Lâu quả thực mang theo sự sùng bái mãnh liệt. Đánh bại cao cấp chiến sĩ tinh thần hệ của văn minh cấp 2 – cho dù là hắn – cũng chẳng hề có phần thắng. Hắn hoàn toàn không biết tí gì về tinh thần lực.
La Tiểu Lâu thì theo chỗ Road mà biết được một sự kiện khác, nền văn minh bậc 1 mới mà muốn gia nhập ‘cộng đồng văn minh’cùng‘hệ thống mậu dịch’đều cần phải có một nền văn minh cấp hai làm người chỉ đường. Mà hai chữ ‘chỉ đường’ này, thực sự rất dễ bị thay đổi ý nghĩa. Rất nhiều quốc gia văn minh bậc một không hiểu rõ tình huống, rất có thể trở thành thuộc địa của quốc gia có nền văn minh cấp hai. Cho dù là bây giờ, dù rất nhiều quốc gia văn minh bậc một đáng lẽ có thể tự phát triển,vẫn có một số bị nhị cấp văn minh khống chế.
Mà hiện tại, Theles rõ ràng đang có chủ ýđấy với An đế quốc cùng Liên bang.
La Tiểu Lâu lén liếc nhìn Nguyên Tích một cái, hỏi nhỏ Road” Nguyên Tích định thế nào?”
Road nhún vai “Ngài cũng biết tính tình của Nguyên Tích điện hạ rồi đấy, cho dùTheles có là văn minh cấp ba đi nữa, ngài ấy cũng sẽ không đồng ý chuyện này”
La Tiểu Lâu gật gật đầu, quay lại nhìn nhìn Nguyên Tích. Tính tình của Nguyên Tích là chỉ thích được ‘thuận mao’ (vuốt lông theo chiều thuận –như mèo:X) mà thôi, hơn nữa, thích mềm không thích rắn, tuy rằng kiêu ngạo, nhưng nhìn nhận mọi việc đều vô cùng thấu đáo. Ở phương diện này, cậuđúng là không thể nào sánh được với Nguyên Tích.
Lúc này, một phục vụ viên của Thelesđi đến chỗ bọn họ thông báo cho Nguyên Tích cùng La Tiểu Lâu rằng hội nghị sẽ lập tức bắt đầu, mời bọn họ tiến vào phòng họp.
La Tiểu Lâu cùng Nguyên Tích tiến vào một phòng họp màu ngân bạch (trắng bạc),được đưa tới vị tríđãđịnh sẵn. Ở cách đó không xa, La Tiểu Lâuthấy Nguyệt Thượng cùng Tô Lan đã an vị. Mặc Gia công tước cùng Nhã Phỉ Nhĩ ngồi ở hàng thứ hai. Từ chỗ bọn họ, La Tiểu Lâu còn có thể nhìn thấy được người vẫn phi thường có hảo cảm với Nguyên Tích –Graham công tước.
Trên cùng, đầy hoa lệ, khác biệt hẳn vớinhững dãy bàn khác, bên phải là vị trí của Đế vương của Theles– A Địch Tácbệ hạ cùng thân đệ – Thanh vương, mà bên trái là vị trí của những quốc gia văn minh bậc hai khác, khách mời của Ethedis. La Tiểu Lâu thấy trên dãy bàn đó có một người thanh niên tóc hồng – người từng nói chuyện với Thanh vương trong bữa tiệc buổi sáng hôm nay. Mà hiện tại, vị trí bên cạnh người đó vẫn trống không, không ít người đang lặng lẽ nghị luận.
“Chẳng lẽ Althon bệ hạ của Ethedis năm nay trở về? Nhưng màđã lâu lắm rồi ông ấy không còn tham gia tụ hội nữa…”
“Nhưng mà nghe nói vương tử điện hạ của Ethedis cách đây không lâu đã hoàn thành việc tu luyện của mình, sức mạnh cóđược còn hơn cả hoàng đế bệ hạ ở tuổi đấy, nói không chừng ngài ấy sẽ đến đây”.
“Mới vừa trở về sao? Thánh Bá Nạp bệ hạ chẳng lẽ lại chịu cho đứa con xa lâu ngày đến đây?”
Ngay tại lúc mọi người đang nghị luận sôi nổi, cửa phòng họp bỗng nhiên vang lên tiếng bước chân. A Địch Tác bệ hạ cùng Thanh vương cũng như những người ở hàng trên cùng đều đứng lên, thái độ đối đãi quả thực khác biệt một trời một vực so với những quốc gia cấp 1 này … thật làm mọi người nghi hoặc.
“Thật là thất lễ, tôiđã tới chậm”. Những lời này phát ra, một thân ảnh tiến dần vào phòng hội nghị. Tuy ngữ điệu lười biếng nhưng cũng không hề cóđiểm gì thất lễ.
La Tiểu Lâu ngoái đầu lại như bao người, một người thanh niên cao gầy đầy anh tuấn đi tới, một đầu tóc vàng chói mắt, ánh mắt sáng ngời, ngũ quan cực kì xuất sắc… tuy rằng còn ẩn ẩn mang một tia non nớt của thiếu niên nhưng điều đó chẳng ảnh hưởng gìđến mị lực của hắn.
“Thánh Kiệt Lạp NhĩĐức điện hạ, đã lâu không gặp, lần đại hội này chúng ta tổ chức, có ngài tham dự, thật sự là vinh hạnh. Không biết phụ thân ngài có khỏe không?”– A Địch Tác bệ hạ cười nói. Cùng làvăn minh cấp 2, Ethedis đại đa số đều chỉ bận quan tâm phát triển của bản thân, rất ít khi làm người chỉ đường cho những nền văn minh bậc 1, mấy trăm năm qua, hai nền văn minh cấp 2 bọn họ đều ở chung rất hòa hợp.
“Khi tôi tới, lão nhân gia còn đang ngủ. Trừ việc thị ngủ như mạng, thân thể của ông ấy vẫn thực sự tốt, tôi thấy, ông ấy có sống thêm một ngàn năm nữa cũng không thành vấn đề” Thánh Kiệt Lạp NhĩĐức bĩu môi nói.
A Địch Tác bệ hạ của Theles cùng thân đệ – Thanh vương ánh mắt lóe lóe, cười đưa vị vương tử này tới bàn bọn họ.
La Tiểu Lâu ngơ ngác mà nhìn người thanh niên nghênh ngang kia, khóe mắt giật giật, này … làđầu Kim long kia?Tuy rằng dung mạo có thành thục hơn trước, nhưng rõ ràng là hình dáng của người đứng bên hồ ngày ấy. Thân phận của hắn cao như vậy, tại sao lại còn bị nhốt ở La Phù tinh?
Graham công tước nhận được ánh mắt của A Địch Tác bệ hạ, đứng lên, cười nói “Các vị, bây giờ mọi người đều đãđông đủ, vậy chúng tôi xin bắt đầu đi vào vấn đề trọng yếu nhất của lần đại hội này, thương thảo về sự hợp tác cùng phát triển của Cộng đồng trong thời gian ba năm tới”.
Trước mặt Nguyên Tích cùng La Tiểu Lâuđều đặt một phần văn kiện. La Tiểu Lâu nhìn quét qua, văn tự trên đóđều là văn tự của An đế quốc, nội dung của nóđại khái là mời chào An đế quốc, nếu An đế quốc muốn phát triển nhanh hơn thì nên gia nhập vào hệ thống mậu dịch cùng gia nhập ‘cộng đồng văn minh’ (gọi tắt là Cộng đồng),màđiều kiện để gia nhập là cần một quốc gia văn minh bậc hai làm người đảm bảo, hay còn gọi là quốc gia dẫn đường, màTheles rất vui lòng làm người dẫn đường cho An đế quốc đi tới kỷ nguyên của văn minh và tiến bộ … (ta chém)
Trên đó còn đầy tốt bụng mà nhắc tới, hiện tại An đế quốc đang lâm vào khốn cảnh, bị bọn bạch tuộc nhân xâm lấn, Thelescũng có thể trợ giúp để giải quyết vấn nạn, nhưng điều kiện tiên quyết là hai bên phải ký hiệp định để Ethedis trở thành ‘người dẫn đường’ cho An đế quốc, và An đế quốc cần chủ động đưa ra yêu cầu trợ giúp.
La Tiểu Lâu nhìn phần văn kiện kia, nhíu nhíu mày, “Chủ động đưa ra yêu cầu”? Nếu cậu nhớ không lầm, lúc bọn họ mới tới, 125 đã xâm nhập hệ thống mạng nội bộ của Theles và thu được điều lệ bảo hộ của vũ trụ văn minh. Nguyên Tích đã rút ra nội dung chính của cái điều lệ đó là, văn minh cấp thấp có thể trở thành nước phụ thuộc vào văn minh cấp cao – cũng có nghĩa là biến thành thuộc địa. Nhưng điều ấy chỉ có thể nếu văn minh cấp thấp chủ động xin.
La Tiểu Lâu quay đầu nhìn Nguyên Tích, thấy Nguyên Tích mặt không đổi sắc, khóe miệng lại mang theo nụ cười lạnh lùng, hiển nhiên làđã nhận ra mục đích của Theles.
Biết Nguyên Tích cũng không cần cậu nhắc nhở cái gì cả, La Tiểu Lâu yên lặng màđứng, đưa tay cầm lấy tay Nguyên Tích. Rất nhanh, Nguyên Tích cũng nắm chặt lấy tay La Tiểu Lâu, hai bàn tay dần dần ấm áp.
Còn chưa đến lượt Nguyên Tíchphát biểu, La Tiểu Lâu quay đầu đi quan sát những người khác. Đúng lúc này, một âm thanh quen thuộc vang lên trong đầu cậu“Honey, còn nhớ tôi không? Tôi nói rồi, tôi nhất định sẽ báo đáp ơn của cậu”.
La Tiểu Lâu ngẩn ra, đột nhiên ngẩng đầu, tít bàn trên, một người tóc vàng đang một tay chống đầu, cười tủm tỉm mà nhìn cậu.
“Ngươi?”
“Sao lại kinh ngạc thế? Ngươi là dị thú mà, đối với việc nói chuyện qua tinh thần này hẳn không xa lạ gì chứ” Thanh niên tóc vàng kia lại tiếp tục nháy mắt vớicậu, tiếp tục nói “Thế nào? Tôi lớn nhiều rồi đúng không? Sánh bằng được với tên nam nhân bên cạnh cậu rồi chứ?”
“… đâu thể so sánh được”.Ý thức địa bàn của mèo không hề yếu hơn ngươi đâu, hơn nữa nó còn rất kiêu ngạo, chỉ có thể nói là không dễ mà nhảy vào được đâu …
“Cậu cũng phát hiện là tôi rất lợi hại sao, ha ha ha, cậu có thể chọn đi theo tôi, tôi có thể cho cậu rất nhiều, còn có thể bang trợ cậu. Nếu cậuđồng ý, tôi thậm chí có thể giúp An đế quốc một phen”. Thánh Kiệt Lạp NhĩĐức hưng phấn nói một tràng, con mắt dần chuyển thành màu vàng kim.
“Không thể được. Ngươi tỉnh tỉnh lại đi. Chúng ta đã kết hôn rồi, hơn nữa ta không cóýđịnh ly hôn. Trước mặt chúng ta không cần sự trợ giúp của ngươi. Lại nói, dù việc chia tách chúng ta để đổi lấy sự trợ giúp cho An đế quốc, phương thức báo ân của ngươi cũng thực đặc biệt nhỉ?”La Tiểu Lâu mở to hai mắt nhìn cái tên đang đắc ýđầy mình kia, xem thế nào cũng không giống như làđang cóýđịnh báo ân.
Đang vội biểu đạt sự phẫn nộ của chính mình, La Tiểu Lâu bỗng nhiên cảm thấy tay bị nắm chặt, sau đó bị túm xoay người lại.
“Em cùng hắn ‘mắt đi mày lại’ là làm cái gìđây?” Nguyên Tích nổi giận đùng đùng mà thấp giọng quát.
“Em nào có? Cưng à, anh hiểu lầm rồi, em cũng không dám có hứng thú với cái loại ấy …”La Tiểu Lâu lập tức giải thích. Thử ghép đôi mà xem, dù nhìn thế nào thì cũng thấy bọn họ không hợp nhau.
“Anh tận mắt nhìn thấy, em nói dối cũng vô dụng. Thành thật một chút cho anh, nếu còn dám liếc mắt với nam nhânkhác, để xem về anh xử em thế nào!” Nguyên Tích hung ác mà nói. Sau khi trừng mắt với La Tiểu Lâu, còn tức giận mà không chịu quay đầu lại nhìn cậu. Tuy vậy, Nguyên Tích cũng không có buông tay La Tiểu Lâu ra, hơn nữa còn nắm rất chặt, làm cho La Tiểu Lâu không có cách nào rút ra cả.
Lúc hai người đang nhỏ giọng tranh luận, đãđến phiên Nguyệt Thượng đứng lên phát biểu. Hắn ta nhíu nhíu mày, nói to “Liên bang nguyện ý xin nhờ Theles làm người dẫn đường văn minh cho chúng tôi”.
Tô Lan tiến lại bên tai hắn thấp giọng nói vài câu, nhưng Nguyệt Thượng không để ýđến.
Mặc Gia công tước nhìn Nguyệt Thượng mỉm cười, rồi quay đầu nhìn về phía Nguyên Tích cùng La Tiểu Lâu ở cuối “Như vậy, An đế quốc cóý kiến gì không?”
Nguyên Tích đem bản thỏa thuận đã lập sẵn đặt ở một bên, bình tĩnh mà nói “Chúng tôi có thói quen tự mình giải quyết khó khăn, không cần sự trợ giúp của người khác. Đa tạ ý tốt của Thelesđế quốc. Về phần gia nhập Cộng đồng văn minh phát triển cùng Hệ thống mậu dịch, hiện tại đế quốc chúng ta cũng không có tinh lực dư thừa để chúý tới việc ấy, chúng tôi cần chấm dứt chiến tranh trước đã”.
Ánh mắt A Địch Tác đầy thâm ý mà quét mắt lại, Mặc Gia công tước thì nở nụ cười “ Nguyên Tích điện hạ, nếu tình báo của tôi thu được không sai, ngài cùng vương tử phi điện hạ từng ở công ty Khải Hoàng của Theles chúng ta tiến hành giao dịch. Mặt khác, nếu các vị đã tới Theles này, tức làđã có hiểu biết về văn minh cấp 2 – cái này tạm không đề cập tới. Nói tóm lại, nếu ngài không đồng ý gia nhập chúng tôi, giao dịch của vương tử phi điện hạ sẽ thuộcvào hành vi trái pháp luật, cần bị tạm giữ ở Theles mười năm”.
La Tiểu Lâu sửng sốt, đãđịnh đứng lên thì Nguyên Tích giữ lấy cậu, ấn xuống. ‘Dục gia chi tội hà hoạn vô từ’, cho dù không có nguyên nhân này, cũng sẽ có cái khác.
Dục gia chi tội hà hoạn vô từ: Nếu muốn gán tội cho người khác, không sợ không tìm ra lý do. Hay nếu đã muốn vu oan giá hoạ, thì nói lời gì mà chẳng được.
“Ý của ngài là, An đế quốc chỉ có cách tìm người dẫn đường văn minh cho mình mới được?” Nguyên Tích im lặng hai giây, hỏi.
Mặc Gia công tước gật gật đầu, khóe miệng cong lên.
Nguyên Tích nhăn lại không mày, La Tiểu Lâu thì nắm chặt lấy tay của Nguyên Tích.
“Tìm một ‘người dẫn đường văn minh’ cũng được, nhưng mà, chúng ta không cần sự trợ giúp nào cả” Nguyên Tích không chút nhượng bộ “Hơn nữa, mặc kệ có hay không ‘người dẫn đường’, ta cũng sẽ không để bạn đời của mình ở lại chỗ này”.
Người của văn minh cấp 2, tất cả đều đồng loạt đổi sắc mặt. Một cái văn minh bậc 1 non trẻ … cho dù là vương tử, khẩu khí này cũng quá lớn rồi.
Mặc Gia công tước âm trầm sắc mặt, mở miệng nói “Vậy thì không còn cách nào khác, người đâu…”.
Tay của Nguyên Tích cũng đãđặt sẵn trên máy liên lạc, nếu thật không còn cách nào, vậy thì…
“Từ từ, chúng ta – Ethedis– nguyện ý trở thành người dẫn đường văn minh cho bọn họ” Thánh Kiệt Lạp NhĩĐức đột nhiên mở miệng nói.
Nguyên Tích quay đầu, mặt không chút thay đổi hỏi “Không có yêu cầu gìđổi lại?”
Thánh Kiệt Lạp NhĩĐức nhìn về phía La Tiểu Lâu ở bên cạnh Nguyên Tích, sự lo lắng hiện rõ trên nét mặt, sau một lúc lâu, gật gật đầu “Không có”.
Mặc Gia công tước cùng A Địch Tác bệ hạ đều khiếp sợ mà nhìn về phía Thánh Kiệt Lạp NhĩĐức. Cho dù tuổi hắn còn nhỏ thật nhưng chuyện như thế này cũng phải biết là cần giành lợi ích về cho mình chứ? Sao lại giúp không thế được?
“Vương tử điện hạ, ngài quen bọn họ?” Thanh vương đột nhiên hỏi.
Thanh niên tóc vàng xoa xoa đầu, bất đắc dĩ nói “Trước kia gặp qua một lần, tôi thiếu nợ bọn họ một cái nhân tình”.
Sắc mặt Mặc Gia công tước đầy khó coi mà liếc nhìn Nguyên Tích cùng La Tiểu Lâu, theo một khắc mà Thánh Kiệt Lạp NhĩĐức kia nói chuyện, kế hoạch của hắn đã tan thành mây khói. Hừ, thôi bỏ đi, dù sao cũng không phải là hoàn toàn không thu được gì.
Tiếp sau, chính làđến phần các cấp văn minh chính thức ký hiệp nghị. Tuy Ethedis luôn làm việc độc lập nhưng các hiệp định rồi điều ước để kí với các nền văn minh khác cũng đặc biệt nhiều, đến khi Nguyên Tích cùng La Tiểu Lâuđi ra khỏi phòng hội nghị, đã là một tiếng đồng hồ sau.
Lúc Nguyên Tích cùng vị thanh niên tóc hồng ký thỏa thuận, Thánh Kiệt Lạp NhĩĐức nhìn chằm chằm La Tiểu Lâu, ở trong đầu hắn mà hỏi bằng giọng như trẻ em đòi kẹo mà không được “Sao lại không chịu? Phải biết là quan hệ giữa tộc Độc giác long của tôi với dị thú các cậu rất tốt, cũng thường xuyên liên hôn…”
La Tiểu Lâu nghe vậy thì ngẩn người, đang trừng lớn mắt, Nguyên Tích ký kết xong xuôi đã túm La Tiểu Lâu, lạnh lùng mà nói với tên tóc vàng kia “Đa tạ đã hỗ trợ, nhưng mà, chúng ta cũng lắm chỉ là huề nhau thôi. Em ấy với ngươi vẫn sẽ không có khả năng đâu. Ngươi vẫn còn là trẻ vị thành niên đúng không? Còn kém ý nghĩa của từ ‘nam nhân’ xa lắm!” Vừa mới qua sinh nhật mười tám tuổi không lâu – Nguyên Tích – mặt đầu kiêu ngạo mà liếc mắt nhìn Thánh Kiệt Lạp NhĩĐức đầy khiêu khích, sau đó túm La Tiểu Lâuđi ra ngoài.
Nguyên Tích cùng La Tiểu Lâu cũng không định lưu lại cung đình dự tiệc tối, nhưng hai người vừa đi tới cửa, một âm thanh đã vang lên “Vương tử điện hạ sao lại vội đi như vậy? Chẳng lẽ chúng ta chiêu đãi không chu toàn?”
Nguyên Tích xoay người, lạnh lùng mà nhìn về phía Nhã Phỉ Nhĩ phong tình vạn chủng đang lả lướt đi tới.
Nhã Phỉ Nhĩ mỉm cười nói “Hai vị, anh trai ta xin mời hai vị đến chỗ anh ấy uống chén trà”.
Ánh mắt Nguyên Tích lóe lóe, nhìn thoáng qua A Địch Tác bệ hạ ở bên cạnh đang cười mà như không cười, gật gật đầu. Sau đó, Nguyên Tích kéo La Tiểu Lâu, vìcậu sửa sang lại áo một chút.
Nhìn bộ dáng ân ái của hai người, Nhã Phỉ Nhĩ nhíu mày lại, bình tĩnh mà xoay người đi trước.
La Tiểu Lâu nhìn thấy Nguyên Tích thuần thục mà yên lặng gỡ xuống cái vòng trên cổ mình, nghi hoặc mà nhìn cậu.
Cuối cùng, La Tiểu Lâu cùng Nguyên Tích bị đưa tới một cái phòng ăn, nói là phòng ăn, nhưng thực ra càng giống một cái phòng hội nghị nhỏ.
Bên trong không chỉ có Mặc Gia công tước mà còn có cả Nguyệt Thượng cùng Tô Lan.
Mặc Gia công tước cười nói “Hai vị, mời ngồi. Thực ra mời hai vị lại đây là muốn nhờ các vị giúp ta một chuyện”.
Nguyên Tích không nhìn về bôi tràđược đưa đến trước mặt mình, hỏi luôn “Mặc Gia công tước khách khí quá rồi, tôi có thể hỗ trợ cái gìđây?”
“Tôi nghe nói vương tử phi điện hạ đây đã mua được quyền khai thác một miếng thổ địa từ Khải Hoàn, tôi nghe nói, trên đó có một vài khoáng sản mà bằng hữu của tôi rất cần. Thụ sự ủy thác của bằng hữu, tôi muốn lấy cái giáđể mua về, không biết cóđược hay không?”Mặc Gia công tước vừa nói vừa thoáng nhìn qua Tô Lan, sau đó quay đầu nhìn về phía Nguyên Tích cùng La Tiểu Lâu.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.