125 kiều cái đuôi chạy tới, ghé vào lỗ tai La Tiểu Lâu nói “Này, thuốc của ta đã nghiên cứu xong rồi”
La Tiểu Lâu ngẩn người, lập tức đầy kinh hỉ mà ôm lấy 125 “Đúng lúc quá, cục cưng! Ngươi thật là … khó được một lần rạng rỡ mặt mày!”
Vốn đang dài mặt chờ đợi sự khích lệ, 125 lập tức dỗi, nó bắn ra một cái nhìn xem thường, sửa câu nói của La Tiểu Lâu “Ngươi ít nhất nên nói là, ‘cục cưng, ngươi là lợi hại nhất …’ chứ”.
“Được rồi, chờ Nguyên Tích khôi phục lại, ngươi muốn cái gì cũng được!” La Tiểu Lâu hào phóng nói, sau đó lấy bình thuốc trong tay 125, đưa đến cho Nguyên Tích.
“Đây là thuốc triệt tiêu ảnh hưởng từ môi trường ở đây đối với ngươi, 125 từ lúc tiến vào nơi này đã chuẩn bị rồi. Khó được lần nó dụng tâm nghiên cứu thứ gì có ích như vậy đấy.” La Tiểu Lâu cười nói, sau đó lại chần chờ hỏi “Ngươi định dùng ngay bây giờ hay là ra ngoài mới dùng?”
Hiệu quả của thuốc này còn chưa được kiểm nghiệm, nhưng mà 125 ở phương diện tính cẩn thận thì hơn hẳn nhiều lần so với phương diện thẩm mỹ của nó.
Nguyên Tích hoài nghi mà liếc nhìn 125 một cái, con mập mạp màu xanh lục nhất thời đỏ mặt tía tai, giận vì bị xem thường nhưng cũng chả dám nói gì.
“Bây giờ”. Nguyên Tích ngắn gọn mà nói.
Nói xong, Nguyên Tích lấy thuốc, bảo 125 nói cách dùng rồi dùng theo.
La Tiểu Lâu ngừng thở chờ đợi. Hơn mười giây sau, Nguyên Tích giương mắt nhìn hắn một cái,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-giap-khe-uoc-no-dai/1344698/chuong-189.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.