Chương trước
Chương sau
“Các ngươi định đi khu A, chính xác hơn là đi thần điện của khu A, phải không?” Ly Tác nhìn bọn họ rồi hỏi, trong thanh âm còn có một tia run rẩy.
Hai người đều sửng sốt, vì tôn trọng Ly Tác là sư phụ của Nguyên Tích, La Tiểu Lâu rất nhanh đáp lại một cách cung kính “Đúng thế, chúng ta đúng là muốn đi nơi ấy”
Trong mắt Ly Tác chợt lóe lên cái gì đó, môi giật giật, một hồi lâu sau mới lên tiếng “Là vì cái thần tích kia sao?”
La Tiểu Lâu cùng Nguyên Tích đều nhận ra vẻ mặt của Ly Tác không đúng lắm. Nguyên Tích nắm lấy tay La Tiểu Lâu, kiên định mà nói “Đúng vậy”
Ly Tác bỗng nhiên im lặng, hai tay trở nên run rẩy, khi mà La Tiểu Lâu muốn tiến lại gần để đỡ ông thì ông ta bỗng nhiên ngẩng đầu lên nhìn Nguyên Tích, trong ánh mắt hiện rõ sự bi thương tột độ “Ngươi tốt nhất đừng đi”
Nguyên Tích sửng sốt, lập tức lắc lắc đầu “Không, ta có lý do không thể không đi”
La Tiểu Lâu thì nhíu nhíu mày, truy vấn “Ngài sao lại nói như vậy? Nếu ngài biết điều gì, có thể nói cho chúng ta nghe một chút không?”
“Hai người các ngươi nếu không vội thì đến phòng ta một chuyến…” Ly Tác nói xong thì xoay người nặng nề bước về phía phòng mình, bóng dáng thoạt nhìn thật tiêu điều và cô đơn.
La Tiểu Lâu cùng Nguyên Tích liếc nhìn nhau, cũng đi theo. Tuy không biết vì sao Ly Tác ngăn cản bọn họ nhưng có thể khẳng định rằng Ly Tác có biết chuyện gì đấy về thần điện.
Sau khi ba người ngồi xuống, Ly Tác nhìn hướng về phía La Tiểu Lâu cùng Nguyên Tích, cay đắng cười rộ lên “Ta biết các ngươi khó tránh được ‘tuổi trẻ khí thịnh’, chẳng riêng gì các ngươi, hai mươi năm trước ta và đồng bọn của ta cũng thế. Lại nói, cái thần điện kia, cả cái đường hầm thần tích kia nữa, ta đều đã đi qua”
La Tiểu Lâu lập tức cảm giác được thân thể của Nguyên Tích trở nên khẩn trương, thực tế hắn cũng thực sự khiếp sợ, không khỏi hỏi “Nơi đó là dạng gì vậy? Ngài … chẳng lẽ là bị thương ở đó?”
Ly Tác run rẩy mà bưng chén trà nóng uống một ngụm, như là muốn che dấu bớt hàn khí thoát ra trên người “Đó là một nhiệm vụ, là nhiệm vụ tuyệt mật của hoàng gia. Lúc ấy, ta cùng một số người khác cùng tham dự, có hơn hai mươi người tất cả, chính là những bằng hữu tốt nhất của ta. Những người này đều là những cao thủ cổ võ”
“Kỳ thực nhiệm vụ này vẫn luôn tồn tại, hơn nữa thù lao mà hoàng gia xuất ra cũng phi thường khả quan, đủ để bất luận kẻ nào cũng động tâm. Thế nhưng, hoàng gia lại cố ý phong tỏa một tin tức, đó là, tất cả những người đi vào, toàn bộ có đi không có về”
La Tiểu Lâu trợn tròn mắt. Nguy hiểm như vậy ư? Còn nữa, một chỗ nguy hiểm như thế còn có người có thể tồn tại để đợi bọn họ tới kiếm chắc (chỉ Nguyên Triệt)? La Tiểu Lâu cảm nhận được bàn tay của Nguyên Tích trở nên lạnh như băng, không khỏi nắm chặt hơn “Kia ngài…”
“Ngươi muốn hỏi ta là tại sao ta vẫn đứng ở chỗ này đúng không? Trên thực tế, ta căn bản chưa tính là ‘chân chính’ đi vào đó. Ta đi cuối cùng, vừa mới rảo bước tiến vào một bước chân, đã bị bằng hữu ở phía trước đẩy ngược trở ra. Hơn nữa, hắn còn đánh ta ngất xỉu. Chờ ta tỉnh lại, cánh cửa kia đã đóng lại. Ta không thể không chạy trốn, giết chết đám người hoàng gia đuổi bắt ta – đại khái là bọn họ không muốn tin tức thực sự lọt ra ngoài – từ đó trở đi, ta lang bạt khắp nơi, vẫn luôn mong muốn được trở lại đó, nghĩ cách cứu mọi người ra.”
Ly Tác rũ mắt xuống, nhìn tay của chính mình, trầm mặc một hồi mới nói “thế nhưng, ta phát hiện, từ sau ngày ấy, cơ thể của ta nhanh chóng già đi, nếu không phải vẫn luôn mong ngóng cứu đồng bọn, nếu không thì ta cũng sẽ không cố mua một ít thuốc để chống đỡ cho qua ngày… ta càng lúc càng nghèo túng thì gặp được các ngươi … nhưng tử kỳ của ta đến rồi…. có lẽ, chết sớm một chút, đối với ta chính là một loại giải thoát”.
“Đừng nói vậy, chỉ có cố gắng sống thì bạn bè ngài mới có cơ hội được giải cứu. Hơn nữa, hiện tại không chừng cơ thể ngài có cơ hội chuyển biến tốt” La Tiểu Lâu tận tình khuyên giải.
Nguyên Tích suy nghĩ một lát rồi hỏi “Nếu đã nguy hiểm như vậy thì người đầu tiên đi vào nên phát hiện ra rồi, tại sao đến tận người cuối cùng là ngài mới bị đẩy ra?”
Ly Tác gật gật đầu, vui mừng mà liếc nhìn Nguyên Tích. Đồ đệ này có thiên phú cực cao, hơn nữa có một sự bình tĩnh mà thường nhân khó có “Không sai, ngươi nói có lý, mà đáp án của câu hỏi này, có lẽ sẽ làm các ngươi cảm thấy kỳ quái, thế nhưng đây là sự thật, ta thật không thể nhớ rõ những chuyện đằng sau cánh cửa đó ngoài việc nháy mắt bị bằng hữu đẩy ra”. Nói tới đây, Ly Tác quay về phía La Tiểu Lâu “Cho nên, ta không trả lời được vấn đề của các ngươi, ta cũng không biết nơi đó có cái gì”
“Cái thời khắc bọn ta đẩy cửa bước vào, tâm trí ta trở nên mơ hồ vô cùng, cái gì cũng không biết, trong lòng chỉ có một ý niệm, đó là nhất định phải đi vào, phải đi vào, nhất định!”
La Tiểu Lâu cùng Nguyên Tích nghe vậy đều sửng sốt, điều này giống hệt như những gì mà bọn họ đã gặp ở phong ấn Renda!
“Tinh thần bị khống chế!” Nguyên Tích lạnh lùng mà nói.
La Tiểu Lâu nhìn thấy hai mắt Nguyên Tích đang nhìn mình, rụt lui, nhỏ giọng nói “Ngươi biết đấy, chuyện này căn bản không thể có liên quan đến ta”.
Nguyên Tích vốn chỉ muốn nhìn xem ý kiến của La Tiểu Lâu, lại thấy La Tiểu Lâu vì chột dạ mà nhắc tới huyết thống dị thú của mình, tức giận trừng mắt với hắn một cái, đồng thời cũng hơi cảm thấy có chút chua xót trong lòng, về phần tại sao lại thế thì hắn cũng không muốn nghĩ nhiều.
Dù La Tiểu Lâu là cái dạng gì, hắn đều có thể chấp nhận, từ sau khi phát hiện điều này, đã không còn điều gì có thể đả kích hắn được nữa.
“Tinh thần bị khống chế?” Ly Tác cố gắng nhớ lại… “Quả thực rất giống, nhưng là sau đó ta lại bị thương, càng bị ảnh hưởng nặng bởi phóng xạ… tại sao bên trong khu A lại có khu vực có nồng độ phóng xạ cao? Điều này ta nghĩ mãi không ra… Tuy rằng không biết rõ ràng nhưng ta có thể khẳng định, địa phương kia vô cùng nguy hiểm”.
“Thế nhưng, bằng hữu của ngài đem ngài đẩy ra, tức là ở thời khắc đó hắn đã tỉnh lại, tại sao không tự cứu mình, tự đi ra ngoài?” La Tiểu Lâu thấy lạ hỏi.
“Đó cũng là điều mà ta muốn biết, có lẽ khi đó hắn đã không còn sức nữa… Là ta nợ hắn, cho nên, lúc trước khi cơ thể ta thành thế này, ta luôn luôn nghĩ cách để cứu họ” Ly Tác thì thào nói “Bất cả, ta đã không còn cơ hội. Hắn là người lợi hại nhất trong số chúng ta, đại khái đây là nguyên nhân mà hắn thanh tỉnh lại được.”
“Cám ơn ngài đã nói chuyện này cho chúng ta, nhưng ta vẫn quyết định đến đó xem thực hư” Nguyên Tích bình tĩnh mà nói, lúc mà hắn đã cố chấp lên thì không ai có thể khuyên bảo được.
La Tiểu Lâu trong lòng thở dài, do dự hai giây rồi nói “Ta sẽ đi cùng ngươi, không chừng có thể giúp được gì đó”
Dù sao thân thể hắn có năng lực kháng lại phóng xạ, hơn nữa, hắn cũng có sở trường về khống chế tinh thần.
“Ngươi không cần đi” Nguyên Tích liếc nhìn La Tiểu Lâu rồi nói.
La Tiểu Lâu thực sự dễ dàng nhận ra rằng Nguyên Tích chỉ ‘nghĩ một đằng nói một nẻo’, hắn lập tức nói “Không, ta cùng đi với ngươi, ta sẽ không rời ngươi nửa bước”.
Lỗ tai Nguyên Tích giật giật, không nói gì nữa, nhưng La Tiểu Lâu biết hắn thực sự vừa lòng.
Ly Tác kinh ngạc mà nhìn bọn họ. Thật không ngờ cả hai người đều không hề thay đổi chủ ý, dù đã biết sự hung hiểm của nơi mà họ định đến.
Nguyên Tích nhìn về phía Ly Tác, kiên định mà nói “Ta phải đi một chuyến, thuận tiện sẽ xem giúp ngài xem bằng hữu của ngài còn ở đó hay không”
Ly Tác đúng lên, vừa kích động vừa sợ vừa kinh ngạc mà nhìn Nguyên Tích, ánh mắt còn hơi chút ướt, có thể thấy được, những người bằng hữu kia của ông thật sự vô cùng quan trọng.
Thế nhưng nghĩ đến địa phương nguy hiểm kia, Ly Tác rất nhanh trầm tĩnh lại, đánh giá Nguyên Tích nửa ngày mới nói “Được, nếu ta không khuyên được các ngươi, như vậy, ít nhất có thể cho các ngươi một vài đề nghị”
“Bây giờ ngươi chưa thể đi được bởi ngươi còn chưa đủ mạnh, không phải ta đả kích ngươi nhưng giờ này trình độ của ngươi bây giờ cũng chỉ bằng trình độ của ta khi đó, theo tiêu chuẩn nơi này mà tính thì mới đến đỉnh cấp thứ bảy. Tuy rằng đối với một người mới học như ngươi, thành tích thế đã là rất giỏi rồi, nhưng, nếu ta khi đó không được thì ngươi đi cũng sẽ gặp nguy hiểm. Ta đề nghị ngươi đột phá cấp tám rồi hẵng đi. Ngươi đã đến đỉnh điểm cấp bảy, sắp đột phá rồi, chính ngươi chắc cũng có cảm giác đúng không?”
La Tiểu Lâu lần đầu tiên nghe được rằng cổ võ còn có chia cấp bậc, nhưng ngay sau đó nghĩ đến việc tinh thần lực của mình cũng có cấp bậc đấy thôi, liền bình thường trở lại. Nhưng mà, trong thời gian ngắn như vậy có thể đột phá cấp tám sao? Người này còn giống quái vật hơn cả hắn! (í là e là ‘dị thú’cũng là một dạng ‘quái vật’)
Nguyên Tích còn thật sự cân nhắc đề nghị của Ly Tác “Chỉ là ta cảm thấy sẽ rất khó để tiến lên, nên từ hôm qua ta đã không tự mình đi săn nữa mà tập hợp thêm vài người cùng nhau đi đến khu săn thú cấp hai”
“Đúng lắm” Ly Tác gật gật đầu “Đầu tiên, ngươi cần nghĩ biện pháp để đột phá, lấy thực lực của ngươi thì có tiến vào khu săn bắn cấp ba cũng không thành vấn đề. Sau đó, các ngươi cần phải có được giấy phép tiến vào khu A. Cuối cùng, các ngươi cần có sự cho phép của thần điện để tiến vào khu thánh tích”
“Ba việc này thoạt nhìn thực sự khó khăn, nhưng bây giờ đã có một cơ hội không tồi”. Ly Tác nói, trong mắt mang theo hoài niệm.
“Là gì vậy?” La Tiểu Lâu lập tức hỏi. Hắn biết Nguyên Tích bức thiết muốn gặp hoặc muốn biết tin tức về Nguyên Triệt đại ca của mình đến mức nào.
“Một tháng sau, hiệp hội cổ võ của khu a sẽ cửa hành một giải đấu võ, đến lúc đó, tất cả cổ võ thế gia cùng độc hành tu luyện đều có thể tham gia. Người tham gia lọt vào vòng trong có cơ hội tiến vào khu sống cao cấp hơn, từ khu D lên C hoặc lên khu B. Hai mươi danh đoàn thể hoặc cá nhân cuối cùng đều có cơ hội tiến vào khu A, nhưng mà đội thi đấu thì có cơ hội cao hơn. Hơn nữa, điểm mấu chốt là, nếu ngươi biểu hiện ra thực lực cao cường, cũng sẽ bị hoàng gia hoặc thần điện chú ý… Ta cảm thấy, cái nhiệm vụ mật của chúng ta lúc trước vẫn chưa hoàn thành, bọn họ mỗi năm chắc chắn có triệu tập thêm cao thủ cổ võ” Ly Tác suy đoán nói.
Thật là một ý kiến hay! La Tiểu Lâu thầm nghĩ, đồng thời bắt đầu lo lắng. Nguyên Tích có thể dựa vào thân phận cao thủ cổ võ để tiến vào thần điện hoặc khu A, vậy còn hắn thì sao?
“Có lẽ ngươi có thể xin là người nhà đi theo?” 125 lặng lẽ ám chỉ hắn “Chỉ có cách đó, đương nhiên, quan trọng hơn là ngươi có thể mang theo ta cùng đi”
“ta không biết nơi này có đãi ngộ cho người nhà của ‘nhân tài’ hay không nữa, cũng chẳng biết là có được mang theo sủng vật gì gì đo nữa không …” La Tiểu Lâu thì thào nói.
“Được, ta sẽ tham gia.Mấy ngày tới đây ta sẽ nghiên cứu về vấn đề đột phá Nguyên Tích nói, vừa nói vừa kéo La Tiểu Lâu đứng lên. Giờ đã không còn sớm, Lý Kiệt cùng Tiểu Kiều hẳn là đã chờ bọn hắn.
Cáo biệt Ly Tác, hai người cùng xuất phát.
“Giải thi đấu cổ võ? Đương nhiên, nhất định chúng ta sẽ tham dự, Nguyên đại ca ngươi cũng đi?” Lý Kiệt kinh hỉ mà nói “Bây giờ đã bắt đầu cho phép đăng kí tham dự rồi, nếu định tham gia thì bây giờ đi báo danh luôn”
Lý Kiệt cố ý mang theo Nguyên Tích cùng La Tiểu Lâu đi đến địa điểm đăng kí thi, chỉ cần đưa chứng minh thư là được tham dự giải đấu, tổ chức ở khu A.
“Vậy còn ta thì sao?” La Tiểu Lâu lặng lẽ hỏi.
“Thì nhập cư trái phép!” Nguyên Tích quét mắt nhìn hắn một cái đầy ngụ ý: giống như khi ngươi vào khu D ấy.
La Tiểu Lâu kinh sợ, Tiểu Kiều thì nở nụ cười “Nguyên ca, nếu lọt vào danh sách mười người trụ lại cuối cùng, có thể yêu cầu Hiệp hội cổ võ một điều nhỏ.”
“Thì thế, cũng đâu phải chỉ có một lần này, giải đấu này năm nào cũng cử hành, kiểu gì cũng sẽ có cơ hội đi khu A” Lý Kiệt sục sôi ý chí mà nói.
La Tiểu Lâu nghĩ nghĩ, lại nói “Nếu có nhiều người dự thi quá thì sao?”
“Đương nhiên là được, ở đây, vì cần nuôi gia đình, hầu hết mọi người đều biết cổ võ. Mục đích của đại hội lớn như thế này, một là tạo cơ hội để tiến vào khu cao cấp hơn, hai là tạo kinh nghiệm cọ sát học hỏi qua việc cùng cao thủ đối chiến, rèn luyện chính mình, đề cao năng lực, đây là một cơ hội hiếm có. Mà cuối cùng, cũng là điều hấp dẫn nhất, trong lúc tham gia thi đấu, ngọn núi phía tây sẽ là một địa điểm thi, nếu săn được bất cứ cái gì ở đó thì tuyển thủ có thể tự ý cầm về. Ngọn núi ấy là thuộc quyền sở hữu của hoàng gia. Miếng bảo địa đó chỉ mở ra cho dân chúng như chúng ta mỗi năm một lần vào dịp thi đấu thôi.
Lý Kiệt hưng trí nói thêm “Năng lượng thạch nơi đó có thể có đến cấp bốn, nếu may mắn còn có thể có cấp năm. Phải biết là, được đến một khối như vậy chính là nhặt được bảo bối a… Chỉ có năng lượng thạch cấp năm mới thích hợp để làm thành năng lượng kiếm. Ta đã sớm muốn một thanh kiếm như thế. Vừa phong cách vừa lợi hại.”
Hai mắt của La Tiểu Lâu cũng sáng ngời. Đúng vậy. Dù hắn không thể giúp gì cho Nguyên Tích ở trận đấu, nhưng nếu làm một thanh năng lượng kiếm thì vẫn có thể được.
Ooooo
Đăng kí xong, bốn người lại đến khu săn bắn mà hôm qua đến. Ba người kia thì vào khu săn bắn còn La Tiểu Lâu thì ngồi ngoài, đem những tài liệu mà mấy hôm nay luyện tập lấy ra, đợi hai người hôm qua đến xin hắn giúp thăng cấp vũ khí tới.
Kỳ thực hai người đó sáng sớm đã đợi ngay tại cửa, thấy La Tiểu Lâu chưa tới, để khỏi phí thời gian nên đang ở trong hang giết con thú bảo hộ nhị cấp ngay gần cửa vào.
Đánh thú xong, hai người đem tài liệu đã chuẩn bị ra trước. Vì La Tiểu Lâu hắn không hiểu lắm về mấy thứ này nên cũng không có một tiêu chuẩn lựa chọn nào cả. Cuối cùng, hắn dùng ý thức nguyên lực kiểm tra toàn bộ đống tài liệu, lựa chọn những cái có tính chất tốt lấy ra.
Mà trong quá trình lựa chọn, La Tiểu Lâu kinh ngạc phát hiện, trong một vài tài liệu rõ ràng có loại năng lượng màu xám mà hắn từng gặp qua, cũng có những tài liệu có chứa năng lượng màu sắc khác. Có lẽ những tài liệu này đều chịu ảnh hưởng của năng lượng thạch hoặc môi trường đặc thù nơi đây nên mới phát sinh biến hóa thế này.
Hai huynh đệ kia liếc nhau, kinh ngạc hỏi “Ngài định chế tác năng lượng kiếm sao? Không thì sao toàn chọn vật liệu để làm kiếm năng lượng vậy?”
La Tiểu Lâu ngẩn ngơ, lập tức cười ha hả “Đúng vậy, ta cũng đang có ý này” Đây thật sự là một kinh hỉ ngoài ý muốn. Xem ra hắn có thể học phương cách chế tạo kiếm năng lượng.
Thấy không còn tài liệu chứa năng lượng nữa, La Tiểu Lâu bắt đầu vì hai huynh đệ kia mà thăng cấp vũ khí.
Một người dùng đao, người kia dùng kiếm. Hai huynh đệ đem năng lượng thạch tương ứng của vũ khí của mình cũng lấy ra.
Xung quanh bọn họ đã có không ít người. Dù sao, ngay tại nơi hoang dã này mà gặp được thợ sửa chữa vũ khí cũng không phải dễ, mà tất cả các chiến sĩ, đều thực sự thích xem thăng cấp vũ khí.
Để biết rõ kết cấu của kiếm năng lượng, La Tiểu Lâu trước khi dung hợp kiếm với năng lượng thạch, hắn dùng tinh thần lực dò xét hai thanh vũ khí, một lúc lâu sau mới quay lại nhìn hai khối năng lượng thạch.
“Thế nào? Không thể thăng cấp sao?” Người đại ca lo lắng hỏi han. Bọn họ không mua được vũ khí cũng như năng lượng thạch tốt, chỉ có thể mua hàng thứ cấp, mỗi lần đến khu C tiến hành sửa chữa lại càng thêm suy yếu, mà bọn họ hai người không đủ tiền để mời thợ sửa chữa vũ khí cao cấp, đành phải ôm tâm lý ‘thử thời vận’ mà đến chỗ La Tiểu Lâu.
“Không” La Tiểu Lâu rất nhanh lắc đầu, nhìn hai huynh đệ kia nhẹ nhàng thở ra, khóe miệng cong lên “Ta chỉ là phát hiện, nếu đổi năng lượng thạch của hai ngươi cho nhau, hiệu quả sẽ càng tốt hơn” Tính chất của kiếm cùng tính chất của năng lượng thạch hoàn toàn trái ngược. Thật không hiểu hai huynh đệ này chọn lựa cái kiểu gì nữa”
“A?” Hai người kia sửng sốt, người anh vội nói “Tiểu sư phó, ngươi định thế nào cũng được, huynh đệ chúng ta thật sự không hiểm về cái này nhiều lắm”
La Tiểu Lâu thấy chủ nhân của kiếm không có dị nghị gì nữa mới bắt đầu tĩnh tâm mà tập trung tinh thần lên hai thanh vũ khí. Lần thăng cấp trước, hắn phát hiện dùng ý thức nguyên lực thì có hiệu quả cao hơn một chút.
Lần này, do dự một lúc, hắn dùng ý thức nguyên lực thăng cấp cho vị đại ca, mà người em thì dùng cả hai loại, nửa đầu thì dùng tinh thần lực, nửa sau dùng ý thức nguyên lực.
Hiệu quả của thanh đao phi thường rõ ràng, gần như là ‘phịch’ một tiếng, ngọn lửa năng lượng bùng lên mãnh liệt, tuy không bằng được ngọn lửa của hai người hôm qua, nhưng phẩm chất của năng lượng thạch cùng vũ khí của hai nhóm người này không giống nhau, có thể thăng cấp đến trình độ này đã phi thường khó được.
Mà người anh kia thậm chí là kinh hỉ, vì ngọn lửa năng lượng của thanh đao của hắn trước giờ vẫn phi thường nhỏ, gần như cho rằng mình mua được đồ phế thải từ tên bán hàng lừa đảo … tuy rằng cái giá như thế cũng chỉ đáng mua món hàng phế phẩm mà thôi.
Người em nhìn đến thanh đao của anh, gấp đến xát tay, nhưng vẫn thành thật mà đứng một bên, không dám thúc giục La Tiểu Lâu.
Đến khi thanh kiếm của người em tỏa ra ánh sáng lóa mắt, mọi người chung quanh đều ồ lên, không ai dời mắt được khỏi ngọn lửa kia, nó đẹp như là mỹ ngọc vậy.
La Tiểu Lâu không chú ý đến những người khác lắm. Hắn đang so sánh hai thanh vũ khí. Cường độ của ngọn lửa năng lượng không khác nhau lắm, có lẽ thanh đao dùng ý thức nguyên lực có ngọn lửa lớn hơn chút, nhưng vũ khí của người em – thanh kiếm – cũng chính là thứ hắn dùng một nửa ý thức nguyên lực, một nửa tinh thần lực để thăng cấp, ngọn lửa mà nó toát ra thật là hấp dẫn, thật sự chói mắt. Ngô, chẳng lẽ là thuộc tính bị cải biến?
La Tiểu Lâu xin hai vị huynh đệ kia cách ngày lại đến một chuyến nữa, nói là để kiểm nghiệm hiệu quả của kiếm, rồi thì hắn có thể chịu trách nhiệm miễn phí bảo trì một lần.
Hai người kia lập tức đáp ứng. Kỳ thực bọn họ đã sướng đến nỗi cười toe toét. La Tiểu Lâu thu phí cũng không phải là nhiều. Tuy rằng bọn họ chưa từng được thể nghiệm qua hiệu quả sửa chữa của những thợ sửa chữa vũ khí cao cấp, nhưng bọn họ cảm thấy, hiệu quả như thế này là đã vượt khả năng rồi. Bọn họ thực sự vừa lòng!
Mà mọi người xung quanh thấy hai huynh đệ kia giao dịch cùng La Tiểu Lâu, không khỏi lộ ra biểu tình suy nghĩ,bắt đầu cân nhắc đến vũ khí cùng tài liệu dự trữ của mình, nếu đủ thì có thể xin vị tiểu sư phó này thăng cấp một chút, đây cũng là chuyện tốt… Có người còn thẳng thắn hơn, lập tức tìm đến La Tiểu Lâu. Đương nhiên, cũng có người trả bằng năng lượng thạch.
Hôm nay, La Tiểu Lâu gần như không có thời gian để làm phần luyện tập đặt ra của chính mình. Nhưng hắn cảm thấy không cần lắm, dù sao hắn cũng bị bắt dùng tinh thần lực cùng ý thức nguyên lực cả ngày rồi. Bất luận là lựa chọn tài liệu hay thăng cấp vũ khí hắn đều sử dụng sức mạnh tinh thần của mình.
Mà phía sau La Tiểu Lâu, đã bày không ít tài liệu. Vì không có không gian trữ vật ở đây, La Tiểu Lâu buộc phải bắt 125 kiềm chế ham muốn, không cho nó động chút nào vào đống tài liệu đó.
Mãi rốt cuộc, vị khách sau cùng đi khỏi, La Tiểu Lâu tính toán thu hồi đồ nghề dụng cụ, còn có cả tài liệu thu được … một âm thanh đầy thanh thúy bỗng nhiên vang lên “Này, ngươi dù định làm kiếm năng lượng, nhưng không có giấy phép kinh doanh thì cũng không thể bán được”
La Tiểu Lâu nhấc mắt. Một thân ảnh cao gầy thanh tú của một thanh niên trẻ tuổi hiện ra trước mặt hắn. Nếu hắn nhớ không lầm, người này đã ở một bên quan sát hắn lâu rồi.
“Không, ta không có ý định bán” La Tiểu Lâu nói. Hắn quả thực là muốn chế tác kiếm năng lượng. Dù không để bán nhưng cũng vẫn có thể tặng người mà. Du sao hắn cũng định làm cho Nguyên Tích, trước khi hắn thuần thục, cũng cần một ít tài liệu để luyện tập.
Người thanh niên kia sắc mặt lạnh lùng, hừ một tiếng, xoay người bước đi, đi được hai bước lại không nhịn được mà quay lại hỏi “Ngươi, ngươi sao lại quen biết Lăng Tiêu?”
Lăng Tiêu á? La Tiểu Lâu nghĩ tới màn cứu ‘động vật’ kia, cảm thấy thật khó mà nói …
“Này, La Tiểu Lâu, chúng ta đã về rồi, thu hoạch hôm nay thật không sai, nhất là Nguyên đại ca …” Âm thanh của Lý Kiệt từ đằng xa truyền lại.
Nguyên Tích híp mắt mà nhìn chằm chằm người trẻ tuổi đứng cạnh La Tiểu Lâu, sắc mặt có chút đóng băng.
“Vậy thì tốt quá, mau tới giúp ta” La Tiểu Lâu nhiệt tình mà đón tiếp những người lao động khổ cực kia.
Mấy người nhanh chóng mà thu thập đồ đạc xong xuôi. La Tiểu Lâu nhìn nhìn người trẻ tuổi kia nãy giờ vẫn đứng đấy không chịu đi, đành nói “Cũng không tính là quen biết, chỉ là có một lần giúp hắn sửa vũ khí thôi”
Người kia vẫn hùng hổ như trước “Cho dù là bằng hữu cũng nên tìm người có thân phận thích hợp với mình”
Mấy người bên cạnh La Tiểu Lâu đều sửng sốt, Nguyên Tích lôi La Tiểu Lâu xoay người bước đi.
Trước khi đi hẳn, Nguyên Tích đem sáu miếng năng lượng thạch cấp hai đưa cho La Tiểu Lâu, La Tiểu Lâu cười tủm tỉm mà cất đi, sai đó ngẩng đầu nhìn Nguyên Tích – người vẫn không chịu rời mắt khỏi khuôn mặt hắn.
Nguyên Tích cúi xuống nhìn sát mặt La Tiểu Lâu hơn, sau đó kéo La Tiểu Lâu, cúi đầu xuống mà hôn, vừa ôn hòa vừa nhiệt tình. La Tiểu Lâu mới đầu hơi sửng sốt nhưng rất nhanh mà đáp lại.
Lý Kiệt cùng Tiểu Kiều cười trộm đi đằng trước, mà người trẻ tuổi kia ở đằng sau kinh ngạc trợn tròn mắt.
Ooooo
Khi bốn người đều về đến trong thành, Lý Kiệt đưa cho Nguyên Tích một bức vẽ, nói là người hắn nhờ đã đưa cho hắn bức họa Sáng Thế Thần.
Nguyên Tích cùng La Tiểu Lâu lập tức mở ra xem, sau đó cả hai người đều bị kinh ngạc khôn tả.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.