́P ^^
Mọi người nhanh chóng quay trở lại chiến hạm. Thuyền trưởng Kent đang vô cùng kích động đón chào bọn họ.
“Điện hạ, các ngài thực sự đã thành công rồi. Chỉ cần lấy đc lông phượng và sừng lân đã đc coi là thành công rồi chớ nói chi là mở ra đc phong ấn. Đã vậy lại còn ko có bất kỳ thương vong nào. Thật sự là rất giỏi a!”
Nguyên Tích nhíu nhíu mày, nói:” Chúng ta chỉ làm hoàn thành thử luyện mà thôi. Nhưng ta thấy nơi này có vấn đề. Còn nữa, mở ra phong ấn cũng quá dễ dàng đi.”
Nguyên Tích chưa kịp suy nghĩ sâu xa hơn thì Nguyệt Thượng đã cười nói xen vào:” Nhưng chúng ta đã thực sự lấy đc đồ vật bên trong phong ấn rồi mà. Để xem là gì nào.” Nói xong liền lấy ra 1 cái hòm màu trắng.
Á Bá đứng bên cạnh Nguyệt Thượng nói:” Lát nữa tôi sẽ thử mở ra xem có gì.”
Nguyên Tích cũng lấy ra 1 cái hòm màu trắng, cúi đầu nhìn 1 lát, nói:” Nghỉ ngơi trước đã. Chúng ta có đủ thời gian để xem xét chúng trên đường trở về.” Nói tới đây, Nguyên Tích lại quay qua thuyền trưởng Kent, hỏi:” Người mà Thiều Dung mang về đó giờ thế nào rồi?”
Thuyền trưởng Kent sửng sốt, nói:” A, ý ngài là người bị bệnh kia sao? Hình như hắn bị bệnh rất nặng. Lạc Khắc đang chăm sóc cho hắn.”
Nguyệt Thượng và Thiều Dung liếc nhau, cả 2 đều mang biểu tình kinh ngạc.
“Lạc Khắc?” Nguyên Tích dừng bước:” Bọn họ có quen biết nhau sao?”
“2 người vốn ko quen biết nhau nhưng Lạc Khắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-giap-khe-uoc-no-dai/1344671/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.