Dịch: Ngưỡng Vọng Thiên
Beta: tớ (눈‸눈) xì trét quá vứt cho thằng anh làm hộ
La Tiểu Lâu thành thật theo sát Nghiêm đại sư vào phòng làm việc. Theo những gì đã nghe ngóng, cậu nghĩ, hiện tại Nghiêm đại sư chắc chắn là đang tức giận. Dù chẳng rõ nguyên nhân là gì nhưng nhất định phải thật cẩn thận chú ý, đề phòng kéo lửa vào thân.
Nghiêm đại sư ngồi xuống ghế tựa, nhìn La Tiểu Lâu thành thục bưng chén trà cho mình, sau đó ông từ tốn nói: “Hai tháng, ở bên ngoài chơi đùa không tệ chứ?”
La Tiểu Lâu đổ mồ hồi, lúc ấy nói với ông già là một tháng, kết quả vì có chuyện phát sinh mà cuối cùng đến khai giảng mới về.
Cậu gượng cười hai tiếng, chân chó nói: “Cũng tạm được ạ, nhưng con rất nhớ sư phụ. Mặc dù con vẫn tự mình luyện tập theo bố trí của sư phụ, nhưng không có sư phụ bên cạnh, lúc nào cũng nhận được chỉ bảo của sư phụ, con cảm thấy tiến độ không được như trước. Con luôn muốn được mau chóng trở về, kết quả trên đường chậm trễ, lòng vô cùng hổ thẹn. Sư phụ, hai tháng không gặp, nhìn sư phụ vẫn tràn đầy tinh thần như vậy, con có mang về trà xanh mà sư phụ thích uống.” La Tiểu Lâu nói mà cảm thấy mặt nóng rần, không biết ông già Nghiêm có cố nuốt xuống hết mà không chạy vào WC phun hết ra không.
Nghiêm đại sư hừ một tiếng, lúc này mới nhìn La Tiểu Lâu: “Sao không có tinh thần? Mất một đứa, đỡ lo mười! Không ngờ cậu còn biết đường về đấy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-giap-khe-uoc-no-dai/1344640/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.