́N NƠI
Sau một ngày đêm, La Tiểu Lâu tỉnh dậy sau giấc ngủ, bọn họ đã tới tinh cầu Camille. Phi thuyền đỗ ở bến cảng, La Tiểu Lâu thò người ra cửa sổ để ngắm nhìn, ngoại trừ tiểu hành tinh hoang vu kia, cậu chưa bao giờ có cơ hội xa nhà.
Lịch sử gần 4000 năm, sự phát triển và quy mô của công nghệ cao, chính trị, kinh tế ở tinh cầu An Tắc đã khiến cậu không thể tưởng tượng nổi. Vậy mà, hiện giờ tới tinh cầu Camille rồi cậu mới nhận ra, tinh cầu cấp A còn phồn hoa hơn tinh cầu cấp B chỗ cậu nhiều.
Bầu trời thi thoảng có cơ giáp và một loạt những chiếc xe sang trọng rõ ràng cao cấp hơn rất nhiều tinh cầu An Tắc bay qua, đôi lúc trên đường còn có quân đội qua lại.
Nhìn đến công trình kiến trúc gần bến cảng, La Tiểu Lâu nhỏ mồ hôi phát hiện, căn nhà nhỏ bé kia của cậu, không thể nào mà đọ nổi với nơi đây.
Cùng vào khu công viên lộng lẫy với La Tiểu Lâu, Nguyên Tích lại hoàn toàn khác biệt với cậu, hắn ngồi trước cửa sổ, uống nước trái cây một cách đầy ưu nhã, mỗi một cử chỉ đều toát lên vẻ cao quý và có giáo dục khó có thể bỏ qua.
“Chúng ta tới nơi rồi, có phải sắp xếp đồ đạc trước rồi xuống ngay không?” La Tiểu Lâu không nhịn được bèn hỏi.
“Anh cảm thấy không cần, ít nhất phải mất 15 phút, anh nghĩ em nên ăn sáng trước, một lát nữa tuyển thủ tham dự sẽ phải đến đại sảnh trình báo.” Nguyên Tích ngắt lời La
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-giap-khe-uoc-no-dai/1344602/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.