Mắt Dương Kha đỏ ngầu, nhìn chằm chằm linh kiện trong chiếc hộp trước mặt không lên tiếng.
Từ ngày hôm qua trở về phòng thí nghiệm của mình, cậu vẫn lo chuẩn bị một vài món cho Nghiêm đại sư xem. Cậu phải chuẩn bị thứ gì đó có thể thể hiện và phản ánh toàn bộ khả năng của mình.
Huống hồ, đã nhờ Lăng Tự đến giúp đỡ, nếu còn thất bại thì thật là không dám nói đến.
Tuy bình thường thực hành đều thuận buồm xuôi gió, muốn làm ra thứ gì đó đặc biệt có chút khó khăn.
Hiện giờ cậu đã có thể thuận lợi lắp ráp linh kiện bậc một mười chín bước, có thể khẳng định là trong toàn năm cũng không có ai có thể làm được như cậu. Một là không có được thành tích cùng năng lực như cậu, hai là cũng không có may mắn có thể đến chỗ này như cậu.
Nhưng cầm những vật này đến trước mặt Nghiêm đại sư?
Tuy nói là giao cho Địch Gia trước, nhưng Dương Kha cũng không nghĩ như vậy, mục đích của cậu là khiến cho Nghiêm đại sư phải xem trọng mình vài phần.
Bắt đầu từ khi Lăng Tự rời đi ngày hôm qua, Dương Kha đã suy nghĩ chuẩn bị thứ gì đó có thể khiến cho vị Nghiêm đại sư cổ quái kia ánh mắt sáng lên, sau đó thừa nhận một học sinh như cậu căn bản không cần phải khảo hạch.
Nhưng càng nghĩ phải làm ra một thứ khiến cho người ta kinh ngạc thì lại càng lâm vào thế bí. Dương Kha biết mình đã rúc đầu vào sừng trâu, lòng nóng như lửa đốt, trước khi vấn đề
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-giap-khe-uoc-no-dai/1344534/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.