Trần Lạc tiến vào khu rừng trên ốc đảo, vừa tiến vào rừng tầm mắt tối sầm lại, con đường sau lưng lập tức phủ kín cây cối, liên hệ với khung cảnh nóng rực sáng chói lúc nãy biến mất, thay vào đó là một khu rừng u ám.
Trần Lạc đứng yên không nhúc nhích, cẩn thận cảm giác môi trường xung quanh, đây chính là sinh mệnh khảo nghiệm, mạc dù không được huấn luyện hay đào tạo ở trường lớp nhưng ở phương diện này Trần Lạc có thể coi sách báo phim ảnh không ít, tại địa phương mới lạ không biết hoàn cảnh xung quanh cần tìm một địa phương an toàn.
Ước chừng mấy phút về sau khi Trần Lạc quen thuộc với ánh sáng u tối của khu rừng, xác thực cánh rừng u ám này rất nhiều thực vật lạ mà chưa thấy trên Địa Cầu, chả lẽ những loại cây này chỉ tồn tại trong lịch sử Địa Cầu, đủ loại kiểu dáng khác nhau, dù sao đã trải qua một tuần trên sa mạc Trần Lạc rất nhanh điều chỉnh tâm lý cho phù với hoàn cảnh xung quanh, chậm rãi tiến đến đến một hốc cây cổ thụ to lớn, Trần Lạc khẽ tựa lưng vào hốc cây để nghỉ ngơi, trong lúc nghỉ tay Trần Lạc vẫn nắm chặt thanh đao hợp kim, trong môi trường và hoàn cảnh mới lạ thanh đao là vật có tính sát thương và bảo mệnh duy nhất, Trần Lạc tuyệt đối không thể làm mất.
Trong một tuần trên sa mạc ngoài việc thể nghiệm giới hạn chịu đựng, Trần Lạc cũng suy nghĩ rất nhiều, rất nhiều chuyện khó có thể giải thích cần chính hắn đi lý giải.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-giap-chien-than/59538/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.