Một buổi sáng lại đến. Ông mặt trời đã lên tới mông
- Nó: (mình đang ở đâu đây???? Sau đầu đau quá vậy nè =.=)
Nó định chống tay ngồi dậy thì phát hiện có vật gì đó đè nặng lên tay mình. Nhìn lại thì đó là Trang.
- Nó: Aaaaaaa…*lấy chăn che mình lại*
- Trang: *dụi dụi mắt* Nhóc tỉnh rồi hả????
- Nó: Sao tôi lại ở đây??? Chị…chị…đã làm gì tôi rồi hả????
- Trang: *cười gian xảo, nâng cằm nó lên* Tối qua…nhóc hư lắm nha
- Nó: Tôi…tôi…đã làm gì cơ chứ
- Trang: Tối qua…
- Nó: Chị yên tâm tôi sẽ chịu trách nhiệm *gương mặt hy sinh vì tổ quốc*
- Trang: Hahaha. Nhóc thật đáng yêu. Nhóc phải chịu trách nhiệm là đúng rồi. Làm hư bộ váy gucci tôi mới nhập từ nước ngoài về. Nhóc mà không chịu trách nhiệm là chị thiến:))))))
- Nó: *Bộ mặt ngu không thể tả* Ủa là sao???
- Trang: Thì tối qua. Nhóc uống say nôn lên người chị chứ sao. Chứ nhóc đang nghĩ gì mà đỏ mặt thế kia. Hahaha
- Nó: Tôi…tôi…nghĩ gì đâu chứ…*chạy ào vào nhà về sinh*
- Trang: Hahaha. Nhóc thật dễ thương
6g30 am tại nhà cô.
- Cô: Nhóc à. Em đi đâu vậy??? Cô xin lỗi mà *lấy tay quệt đi nước mắt*
Nguyên một đêm hôm qua cô không tài nào chợp mắt được mà cứ ngồi ở phòng khách đợi nó về. Chìa khóa nhà nó còn ở nhà cô thì chắc chắn nó không thể về nhà nó được. Nhưng đợi một đêm nó vẫn không về. Cô đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-giao/3456554/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.