Khi còn bé vừa đến khai giảng cô rất phấn khởi, buổi tối một ngàytrước nhất định sẽ hưng phấn đến ngủ không yên. Bây giờ làm giáo viên,lại hoàn toàn khác biệt, ngày đầu tiên khai giảng giáo viên đi mít- tinh —— lại ngủ quên.
Thật ra là tối hôm qua cùng Tiểu Mễ nấu cháo điện thoại đến đêm khuya, trò chuyện với nhau về tình hình gần đây làm cô hưng phấn đến ngủ không yên, thẳng đến bị nhỡ chạy bộ sángsớm còn không biết, đến tận 8 giờ 40 phút.
Tùy tiện nhặt bộquần áo lao xuống tầng, lại nhìn thấy Tiếu Bạch sáng sớm đứng ở dưới sân nhà cô? Vậy. . . Bữa sáng này là của cô sao? Sáng sớm anh ấy vẫn đợi ở đây sao? . . . Rất cảm động ~~~
Trên đường có rất nhiềugiáo viên, cô chỉ có thể hướng anh ấy ngây ngốc cười một tiếng, tiếp tục chạy. . . Cũng may anh ấy không để ý, cầm điện thoại tiếp tục dựa vàogốc cây. . . Cô quay đầu lại. . . . Khó hiểu. . . Bụng rất đói. . . Bữasáng của cô. . . .
Hô. . . . Cuối cùng chạy tới hội trườnglúc 9 giờ. . . . Đối mặt với ánh mắt kinh ngạc của các giáo viên khác,"Tóc của cô sao lại rối như vậy?" "Cô bị ốm hả? sắc mặt sao khó xem nhưvậy?" ... Các loại ân cần hỏi thăm, ngây ngốc cười, nói nhảm, từ ký túcxá chạy tới đây. . . Sắc mặt có thể đẹp mới lạ. . . Hơn nữa. . . . Cònchưa ăn cơm…hu hu hu….
Cô Nhớ tới bữa sáng, mở điện thoại di động ra, quả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-giao-tron-ke-de-tien-kia-di/778367/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.