Đây là trận tuyết rơi đầu tiên vào năm mới, sau khi Tiếu Bạch đi chỉ. . . Ba ngày.
Thật ra thì cô cũng không muốn nhớ rõ ràng như vậy, chỉ là mỗi sáng mở mắt ra, cô không thể nào kìm nén bản thân không được làm một đề toán nào đó, và. . . tách khỏi trường học. . . Thời gian gặp nhau còn bao lâu đâu chứ.
Thật ra thì từ khi Tiếu Bạch đi, cuộc sống của cô cũng không có gì khác biệt với trước đây. Vẫn làm việc ở nhà, gặp gỡ bạn bè, đi thăm người thân. . . Vẫn đầy những chuyện bận rộn. Chỉ là, hình như ở thành phố này tràn ngập bóng dáng Tiếu Bạch, luôn làm cho cô vô tình nghĩ đến: sớm biết thì đã mang Tiếu Bạch đến ăn ở nơi này. . . Lần sau phải cùng anh đi dạo tới nơi đó. . . ....
Thậm chí ở nhà cô cũng không chịu được, lúc không có chuyện gì làm, cô thường đi loanh quanh phòng trọ một vòng —— mặc dù ga giường chăn nệm đã được thay mới từ lâu, tất cả dấu vết đều đã bị mất đi, nhưng cô vẫn không chịu đựng nổi. . . đây là nơi anh đã từng đặt chân, tưởng tượng về mấy đêm ấy, nghĩ về anh, làm sao cô vượt qua được.
Cho nên, ngày mùng chín này, khi tuyết mịn bao vây thành phố Z xinh đẹp thì ý nghĩ đầu tiên của cô là phải xuống chơi đùa. Ôi chao, tại sao lúc Tiếu Bạch đến chưa có tuyết rơi, nếu không. . . hai người họ có thể làm người tuyết, ném tuyết vào nhau, chắc chắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-giao-tron-ke-de-tien-kia-di/778359/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.