Chỉ cần vài ba thông tin Hân đã tìm được ra vì sao chị lại đi hát nhiều, thì ra chị đang thất nghiệp. Cô thậm chí còn không nghĩ chị sẽ thất nghiệp, trong lòng cô chị lúc nào cũng là một nhân tài chờ công ty tốt đến rước, làm gì nghĩ chị sẽ có một ngày ở không như bây giờ.
Hẹn một người bạn của mình ra quán The Coffee House trên đường ba tháng hai để nói chuyện, sẵn tiện Hân muốn xin giúp chị ấy vị trí trợ giảng của bạn cô. Hôm nay Hân mặc một chiếc váy công sở kiểu mẫu, áo sơ mi thẳng thớm trong không có vẻ gì là hẹn bạn mình vui chơi. Cô biết mục đích của mình là xin việc giúp chị.
Bạn cô đến khá đúng giờ, hai người mở đầu khá rôm rả như những người bạn bình thường khác. Chuyện càng lúc càng sâu, cuối cùng Hân mới mở miệng ra nhờ: "Cậu còn cần trợ giảng không? Có thể nói tiếng Anh tốt, ngoại hình cũng khá, có kinh nghiệm làm giáo viên trung học lâu rồi."
"Khá tốt đó, mình thấy ok, cứ kêu qua đến chỗ mình đi, dù sao cũng đang cần tuyển một bạn trợ giảng."
"Cậu gọi cho người ấy giúp mình được không? Bảo rằng cậu thấy CV trên mạng nên liên hệ với người ta, thời gian cậu đi phỏng vấn này nọ mình trả cho cậu, được không?"
Người bạn kia của Hân đang cười cũng khựng lại, hàng lông mày nhíu lại dò hỏi: "Có phải là người tên Dung không?"
"Phải, là Dung, Châu ơi, giúp mình lần này thôi mà..."
Châu lắc đầu không tin được bạn mình cũng có ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-giao-o-nha-toi/778100/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.