Buổi chiều sau khi chấm bài xong thì Hân đến trước cửa phòng của nàng, em ấy mang theo một túi thức ăn lớn đồ ăn của Sài Gòn như em ấy hứa, nhận được quà mà Dung áy náy không thôi, nàng không quen khi không lại được lợi.
"Ngại quá, nếu chị về Sài Gòn chị sẽ vác quà ở đây sang nhà em."
"Nếu vậy thì tốt quá."
Nếu chị ấy muốn đến nhà của cô, cô còn hận không thể trải thảm dưới gót chân ngọc ngà của chị, để chị đi mà gót sen còn không lấm bẩn. Nhưng cái thiết yếu là cô biết chị chỉ hứa như vậy thôi, đó là những lời mà người ta áy náy sẽ nói để qua chuyện, nếu cô đặt trong lòng chắc hẳn sẽ thấy nặng nề lắm.
Hai người cùng nhau đi dạo xung quanh khu này, thường vào ban đêm sẽ chẳng ai đi dạo cả, mà Dung cũng không dám đi quá xa khuôn viên trường, dù sao hai người cũng chỉ là hai người phụ nữ. Nếu mà đi với Hương nàng sẽ không sợ, vì nàng biết Hương có võ, ở bên cạnh Hương khiến nàng cảm thấy rất an tâm, cảm giác này không phải ai cũng mang lại được.
"Sao chị lại lên vùng này dạy học?"
Hai người quyết định ngồi dưới một tán cây để nói chuyện với nhau, cũng may là nơi này cũng có một bậc làm bằng xi măng để hai người có thể ngồi. Mà Dung cũng không biết hai người có gì để nói, dù sao hai người cũng không phải bạn bè với nhau.
"Nhà chị sắp xếp cho chị lên đây."
"Nhà chị cũng lạ thật."
Chẳng có bậc phụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-giao-o-nha-toi/778088/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.